Cố Cẩm Sơ không nói gì, nhưng thật sự ở thời điểm này Lục Chính Minh cho cô một cảm giác yên tâm và tin tưởng ở anh, cô khẽ nhăm mắt dựa lưng vào bồn tăm, nhưng những vết thương trên lưng bị sự lạnh lẽo của đá làm cô tê tái khẽ kêu lên:
"A... Đau quá."
Lục Chính Minh giật mình đỡ cô đứng dậy, "Chạm vào vết thường rồi... Ra ngoài anh thoa thuốc cho em."
Cố Cẩm Sơ vẫn đứng yên để Lục Chính Minh tùy ý khoác áo tắm cho mình, rồi bế cô ra ngoài, cho tới khi anh đặt cô năm sấp trên giường nhẹ nhàng thoa thuốc vào những vết thương chi chít còn chưa khép miệng trên cơ thể cô.
Cố Cẩm Sơ như nhớ lại chuyện gì đó rất quan trọng mới quay phắt lại nói với Lục Chính Minh:
"Chính Minh... Tôi nhớ là hôm qua tôi không hề tiếp xúc với Chu Mạn... Cô ta bỏ thuốc tôi lúc nào chứ?"
Lục Chính Minh khẽ nhíu mày, phòng bao không có camera nên anh không xem được tình hình trong phòng, người của anh cũng báo, tên phục vụ chỉ nhận việc cố tình làm đổ rượu lên người cô để cô đến nhà vệ sinh rồi nhân cơ hội đưa cô lên phòng của lão Lưu, hoàn toàn không nhận việc bỏ thuốc mê, anh trầm giọng hỏi lại Cố Cẩm Sơ:
"Trước khi em có biểu hiện bất thường... Em tiếp xúc với ai?"
Cố Cẩm Sơ bần thần nhớ lại, rồi lại trợn tròn mắt lắc đầu, nhưng cũng nhỏ giọng nói ra nghi vấn trong lòng mình:
"Tôi uống rượu mà Kiều Y Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721638/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.