Cố Cẩm Sơ nghe thấy câu hỏi của bà, không nhịn được mà thấy nhẹ lòng, cô cứ nghĩ với một kẻ trơ trẽn như mình bà phải cho cô một cái tát, mắng chửi cô xối xả mới đúng nhưng bà lại hỏi chuyện cô rất nhẹ nhàng. Cố Cẩm Sơ thành thật đáp:
"Hơn một năm ạ."
Lê Tô bình tĩnh nhìn Cố Cẩm Sơ, người phụ nữ có thể ở bên cạnh con trai mình hơn một năm đúng thật là nghị lực, con bà đẻ ra bà tất nhiên hiểu tính tình của Lục Chính Mình, cố chấp bất kham, luôn tự cho mình là đúng, nhưng có những chuyện dù có sự thật mất lòng bà vẫn phải nói với cô, Lê Tô nắm lấy tay Cố Cẩm Sơ nhẹ giọng nói:
"Cẩm Sơ... Từ lần gặp con đầu tiên ta đã rất thích con... Nếu như Chính Minh nó không có vị hôn thê là Huệ Anh ta cũng muốn làm mai con cho nó... Thật lòng ta cũng rất muốn con làm con dâu mình... Nhưng... Huệ Anh và
Chính Minh sắp kết hôn rồi, ông nhà ta đã bàn với anh Dương tụi nó đã cũng trưởng thành, thành gia lập thất là chuyện nên làm sớm."
Cố Cẩm Sơ biết rồi ngày này cũng sẽ tới, nhưng nó còn tới sớm hơn cả cô nghĩ, anh thật sự sắp kết hôn rồi, là kết hôn với người bạn cô trân trọng nhất. Cố Cẩm Sơ im lặng, cô thật sự không biết nói gì nữa, cô tự hỏi có phải ngày anh kết hôn cô sẽ được giải thoát hay không?
Lê Tô nhìn thấy cô trầm mặc liền đau lòng, vuốt ve mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721618/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.