Cố Cẩm Sơ cảm thấy có chút sợ hãi khi nhìn vào mắt Lục chính Minh, ánh mắt này khác với thường ngày không còn cao lãnh như mới gặp cô, không còn dịu dàng như lúc an ủi cô sau tai nạn xe mà lại ám màu của dục vọng, Cố Cẩm Sơ lấy tay chèn trước ngực mình để đẩy anh ra, hét lớn:
"Lục Chính Minh anh bị điên à... Buông em ra."
Lục Chính Minh lại như không nghe thấy lời cô nói, cứ cúi gầm đầu nhìn vào ngực Cố Cẩm Sơ một lục rồi lại tặc lưỡi, lưu manh thả ra từng chữ:
"Cố Cẩm Sơ... Cô... không mặc áo ngực."
Cố Cẩm Sơ bị anh nhìn chằm chằm lại còn vạch trần cô một cách trắng trợn như vậy thì thẹn đến đỏ mặt, cô ấp úng giải thích để lấy lại danh dự cho mình:
"Không... Không phải... Em ở nhà thường muốn thoải mái... Lúc nãy vội quá... Quên mất anh cũng ở trong nhà... Ưm..."
Cố Cẩm Sơ còn chưa kịp giải thích hết thì trên môi đã truyền đến một cảm giác ấm nóng, Cố Cẩm Sơ trợn tròn mắt kinh ngạc trước hành động của Lục Chính Minh, cô còn đang đứng hình thì một lực mạnh miết vào eo cô khiến Cố Cẩm Sơ không nhịn được mà hé miệng kêu lên:
"A... Đau..."
Chỉ chờ lúc này Lục Chính Minh luồn lưỡi mình vào trong khoang miệng của Cố Cẩm Sơ dạo bước một vòng, từng tiếng mút mát nhỏ vụn cứ chạm vào nhau mà vang lên bên tai khiến đầu óc Cố Cẩm Sơ càng nóng hơn bao giờ hết. Đến khi Lục Chính Minh rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721597/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.