Tối
Tôi nhận được tin nhắn của Lâm Uyển Như. Một người bạn thời đại học.
[ Lạc Hi, đã lâu không gặp. Hội ngộ một lần nhé? ]
[ Ở đâu? ] - Tôi nhắn lại
[ Quán bar, địa chỉ như cũ.]
Trước đây, tôi và Uyển Như từng không ít lần đến quán bar này. Một phần vì muốn vui chơi, một phần vì muốn tìm người giãi bày tâm sự.
Tôi suy nghĩ một lúc, sau đó trả lời:
[ Không tệ ]
[ Lẩn này tửu lượng của tớ đã tăng không ít. chúng ta 30 phút nữa có mặt ]
Ha, phải rồi. Trước kia mỗi khi đến đây, Uyển Như đều chủ động mời tôi uống rượu. Tuy tửu lượng của tôi không cao, nhưng những lần như vậy, cậu ấy đều sẽ trở thành bộ dạng say khướt, cái gì cũng không biết nữa.
Nghĩ đến đây, tôi bất giác nở nụ cười.
[ Thật mong chờ nha ]
Lâm Uyển Như vốn có xuất thân cao quý hơn tôi, cậu ấy cũng không phải người rảnh rỗi. Vì vậy chúng tôi rất ít khi có thời gian nói chuyện ngẫu hứng như những cặp bạn bè khác.
Khoảng thời gian cấp ba trôi qua, cuối cùng cũng chỉ còn cậu ấy ở bên cạnh tôi. Vì vậy tôi đối với Lâm Uyển Như từ trước đến nay đều là cảm xúc rất trân trọng.
Đặt điện thoại xuống bàn, tôi khoác lên thân một bộ đầm ôm sát eo. Có phần nóng bỏng nhưng thiết kế không quá ngắn.
Đứng trước gương ngắm nhìn bản thân, sau một lúc cũng nở nụ cười hài lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3647653/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.