Tôi từ bất ngờ trở thành phấn khích. Trần quản gia quả thực có rất nhiều thông tin để thăm dò nha.
-" Bà trần, sao bà lại nghĩ vậy? có phải..bà từng nhìn thấy cô gái đó rồi!?"
-" Tôi..Không..chỉ là có lần tôi vô tình bắt gặp thiếu gia trầm ngâm cầm một tấm ảnh trên tay..rồi..hôn lên đó.."
Bà Trần vốn dĩ trả lời rất nhanh nhẹn, hiện tại lại trở thành bộ dạng ấp úng. Thấy hổ thẹn vì đã bán đứng cậu chủ mà bà ấy luôn trung thành sao?
-" Vậy danh tính của người trên bức ảnh rốt cuộc là ai?"
-" Tôi..tôi cũng không rõ nữa. Lúc đó tôi vô tình đi qua phòng làm việc của thiếu gia, để không bị phát hiện chỉ có thể nhìn vào một chút."
Không ngờ Trần Quản Gia lại tin tưởng tôi như vậy, đến cả việc nhìn trộm và bán đứng Lục Tưởng Hàn như vậy cũng không ngại mà kể hết cho tôi.
Tôi chậc chậc vài tiếng cảm thán trong miệng, sau đó thoải mái đặt một tay lên vai bà Trần.
-" Trần quản gia cứ yên tâm, cháu là người rất kín miệng, nếu sau này còn thông tin gì khác, đừng ngại nói cho cháu nhé!"
Tôi xem như bà Trần đã thành giao, nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.
-" Bà Trần, vậy hiện tại có thể đưa cháu đến phòng làm việc của tên đó không?"
-" Thưa phu nhân, thiếu gia căn dặn không cho phép bất kì ai bước vào nơi làm việc của ngài ấy."
bà Trần lại trở thành bộ dạng cứng ngắc, cứ như vậy trả lời tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3647649/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.