Sau khi tôi thức dậy liền phát hiện nguời bên cạnh sớm đã đi rồi.
Bà quản gia không lâu sau cũng ảm đạm bước vào phòng tôi
-" Thiếu phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong." - bà ấy cúi đầu, nghiêm trang nói.
tôi im lặng nghe theo, sau khi vệ sinh cá nhân liền ngoan ngoãn đi cùng bà ấy.
-" Bà quản gia, tên của bà là gì?" - tôi thuận miệng hỏi
-" Tôi họ Trần, Thiếu phu nhân cứ gọi tôi là bà Trần."
-" Được, Trần quản gia!" tôi hiếu động đáp lại.
Sau khi bước qua phòng chính. Phòng ăn khoa trương kia dần hiện ra trước mắt tôi.
Một bàn đồ ăn dài được thiết kế theo phong cách Châu Âu, không gian rộng lớn đến choáng váng, mọi đồ dùng phòng bếp đều được bày biện tinh tươm.
Trên bàn là một dãy thức ăn thịnh soạn, hương thơm nức mũi như đang thôi thúc tôi ngồi vào bàn ăn.
-" Đây..đều là chuẩn bị cho cháu sao!?" Tôi tròn mắt khó tin hỏi lại lần nữa.
-" Vâng, thiếu phu nhân." Trần quản gia cung kính nói.
Tôi không nghe nhầm chứ? Đây hoàn toàn không giống với khẩu phần ăn dành cho một người. Mặc dù Khương Gia tôi cũng xem như một dòng họ xuất chúng, nhưng những bữa ăn thường ngày trong gia đình đều chưa từng đạt số lượng nhiều đến mức này.
-" Cái này...nếu không ăn hết chẳng phải là quá lãng phí sao?"
-" Phu nhân yên tâm, đây đều là khẩu phần ăn thường ngày. Chút thức ăn này so với sản lượng vốn có đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3647648/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.