Biên tập: B3
Còn chưa đầy một tháng nữa là đến kỳ nghỉ đông, trong lòng đám sinh viên đều đã bắt đầu rục rịch trông ngóng.
Mau học xong đi nào! Mau thi xong đi nào! Thi xong là có thể về nhà ăn tết rồi!
Cũng chính vì vậy mà mỗi khi đến cuối kỳ, hiện tượng cúp cua luôn xảy ra rất phổ biến.
Đám sinh viên tính toán xem học kỳ này đã cúp cua bao nhiêu lần, phát hiện ra có mấy môn có thể trốn, vì vậy đồng loạt chọn phương án bỏ tiết.
Giờ học môn tiếng Anh chỉ có một mình Đại Bân đến lớp.
Sau khi tan học, lúc Đại Bân quay trở về phòng, Lý Trác Vân đang ngồi trước máy tính viết luận văn cuối kỳ.
Hắn ơ một tiếng: “Sao cậu không đi tham dự buổi họp các câu lạc bộ?”
Lý Trác Vân nhìn màn hình không chớp mắt: “Hoạt động nhàm chán như vậy tôi đi làm gì, bảo Dương Dương đi thay rồi.”
“À…” Đại Bân gật đầu.
Dương Dương đáng thương, tôi xin gửi lời đồng cảm sâu sắc đến cậu.
Nửa tiếng sau, Dương Dương than ngắn thở dài quay về.
Hắn vừa đấm bả vai vừa nói: “Mấy vị lãnh đạo kia cũng có quá nhiều thứ để nói đi, tôi phải ngồi nghe suốt hai tiếng đồng hồ, toàn thân đau nhức!”
Đại Bân tò mò hỏi: “Hôm nay họp nói những gì?”
Dương Dương đang muốn mở miệng.
Đại Bân lại nhắc nhở: “Nói những thứ quan trọng!”
Dương Dương lấy máy tính xách tay ra, mở mục ghi chép.
“Thứ nhất, từ học kỳ tiếp theo, phí sinh hoạt câu lạc bộ sẽ tăng thêm mười đồng so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-thich-anh-moi-thoi/1840660/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.