Bầu không khí lập tức trở nên quái dị.
Tất nhiên ông chủ không ngờ con gái mình sẽ lại nói ra một câu như thế: “Ninh Ninh! Con nói cái gì vậy?” Nhìn ông chủ kinh ngạc đến bi thương như vậy, không hề giống đang giả vờ.
Mà Ninh Ninh chỉ nhảy xuống khỏi ghế sofa, để lộ sợi dây chuyền màu đỏ đã cũ nằm trên cổ, bàn tay bé nhỏ siết chặt đồ vật treo ở đầu dây, an tĩnh rời khỏi phòng khách.
Ông chủ ngây người đứng một hồi mới xoay đầu lại, sắc mặt hơi tái đi trông như bị dọa mất hồn vía, “Xin lỗi mọi người, trẻ con không biết kiêng kị nên nói bậy nói bạ, từ sau khi mẹ con bé đi, cũng tại tôi không thể quan tâm nó nhiều hơn…”
“Không sao.” Hạ Hàm hết sức quan tâm lắc dầu, “Ông chủ đi an ủi con gái đi. Chúng tôi còn phải ở đây chờ mọi người trong đoàn nữa, dù sao cũng đã muộn lắm rồi, không phiền anh phải đón tiếp nữa.”
Ông chủ tỏ ra bối rối: “Vậy… Vậy tôi xin cảm ơn.” Sau khi bóng dáng của ông ta biến mất, không khí náo nhiệt chợt tan thành mây khói.
Mộc Từ nóng lòng muốn bàn luận về cặp cha con kì lạ này, nhưng Hạ Hàm và Ôn Như Thủy cũng đang rơi vào trầm mặc dị thường, giống như năng lượng trong cơ thể đã bị tiêu hao hoàn toàn vậy, thế là cậu đành ngậm miệng luôn.
Mười giờ rưỡi, Ôn Như Thủy lại liếc nhìn đồng hồ đeo tay, lúc trên đường đi hồi nãy cũng vậy, dường như cô rất để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ga-xin-nop-mang/2446725/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.