Gần tám giờ tối, mọi người giúp ông chủ khóa kĩ cửa trọ rồi mới cùng lên lầu.
Sau khi thảo luận xong, tất cả đều quyết định sẽ ngủ tập thể một đêm, không ai có thể sống qua bảy ngày dưới tình trạng tinh thần căng thẳng cả, cứ coi như bỏ qua thể lực đi, thì năng lực phán đoán sự việc vẫn chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Và trong hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy lại không thể hoàn toàn thả lỏng, thể nên để có một giấc ngủ ngon lành thì mọi người phải thay phiên nhau gác đêm.
Lần này Tả Huyền không còn phản đối nữa, chỉ là lý do mà hắn ủng hộ cũng rất khiến cho người ta bồn chồn: “Mối quan hệ giữa thôn dân và ông chủ có lẽ đối nghịch nhau, rốt cuộc chuyện trong nhà trọ là do ai động tay, tôi cũng rất tò mò.”
Lúc này Hạ Hàm cũng không nhịn được oán giận hắn một câu: “Dù có là ai cũng hy vọng cậu đừng lại thực hiện hành vi tư bản đổ sữa nữa.”
Lầu ba có người chết, còn có mấy người nôn ở ngoài hành lang, thế là mọi người dứt khoát chọn phòng của Hạ Hàm để tá túc, Tả Huyền chợt nhớ ra hắn còn để quên trái táo và cơm chiên đang ăn dở trong phòng mình bèn đi thẳng lên lầu lấy.
Mộc Từ không yên lòng chút nào, quyết định đi cùng hắn.
Chu Hân Vũ nhìn theo bóng lưng hai người đến khi nó biến mất ở cửa, không kiềm được run lên bần bật, đến giọng nói cũng run rẩy theo: “Lá gan của Tả Huyền thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ga-xin-nop-mang/2446695/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.