Điện thoại di động không có tín hiệu, Tả Huyền cũng thử kết nối wifi nhưng không tài nào thực hiện được.
Trong tình huống không có mạng, bọn họ chỉ có thể xem ứng dụng nhắn tin và liên lạc, cũng may phần tin nhắn những ngày gần nhất vẫn còn được giữ lại, nếu không thì coi như vào đường cùng luôn.
Chỉ là lúc này bọn họ mới biết A Chân thật ra chỉ là tên trên mạng của cô gái ở lầu bốn, đoàn du lịch của cô có mười bốn người, tên trong danh bạ đều được đặt thêm chữ “A” ở đầu, mà đoạn tin nhắn trong nhóm chat quả thật có ba người đưa ra quyết định tự lái xe lên núi, là lời hồi đáp cho phỏng đoán trước đó của bọn họ.
Những người này chính là đoàn du lịch ban đầu, ông chủ không hề nói dối.
Có điều đoàn du lịch này đặt phòng cho bốn ngày, không phải bảy ngày.
Trong lịch sử trò chuyện của A Chân, ngoại trừ công việc và vài đoạn tán ngẫu ra, thì đáng chú ý nhất chính là cuộc đối thoại của cô và “Cá Mặn Biển Sâu”, bởi vì phần mềm này phải cuộn từ dưới lên để xem, rất bất tiện, nhưng mọi người rất nhanh đã chỉnh lại về chế độ bình thường:
16:32 ngày 25 tháng 5
A Chân: Đến rồi! Ôi, ngồi xe mệt chết tôi, nhưng nơi này không khí tốt quá! Nhớ dịch bệnh lần trước khiến tôi muốn ngộp thở luôn đấy.
19:32 ngày 25 tháng 5
A Chân: Tôi ở cái nhà trọ này mà muốn chết luôn, bà chủ nửa năm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ga-xin-nop-mang/2446681/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.