Lời của Mộc Từ làm cho mọi người đồng loạt nhìn sang.
Mộc Từ hỏi: “Buổi trưa hôm trước, chính là ngày chúng ta gặp mặt, không phải mấy cậu đã đi nghỉ sao? Cậu ngủ thẳng tới mấy giờ.”
Chu Hân Vũ không nghĩ chuyện này quan trọng, nhưng vẫn lắp ba lắp bắp trả lời: “Chắc là khoảng mười một giờ trưa, bởi vì ở trên xe tôi đã ngủ rồi, cho nên chỉ ở trong phòng chờ anh Hạ tới gọi thôi, sau đó tôi có nghe mấy người trò chuyện với ông chủ ở dưới lầu, lúc này mới biết mọi người đều ra ngoài hết rồi. Là do trước đó tôi không có lòng cảnh giác mấy.”
Bây giờ hắn nói tới chuyện ở lại nhà trọ không còn hừng hực khí thế nữa, trái lại tỏ ra ngại ngừng.
Tả Huyền đã nhận ra: “Buổi trưa ngày 26, A Chân ngủ quên, gọi ông chủ đưa mì lên lầu. Thời gian trong nhà trọ bị lặp lặp, Xuân Hồng cầm con gấu bông rồi bị đưa đi, cũng là ngày giỗ của con gái cô ta, buổi tối ngày 27 A Chân xuống lầu hỏi mọi người có ăn hay không, vừa vặn ứng với ngày hôm qua chúng ta gặp cô ấy, nhưng không chủ không có đi đưa mì.”
“Không sai.” Mộc Từ gật đầu nói, “Giống như Tả Huyền nói, khả năng ông chủ không biết gì hết là nhỏ vô cùng, hơn nữa trong tình huống này, anh ta bình thường tất nhiên là không bình thường chút nào hết. Mặc dù tôi không đồng ý với phỏng đoán ông chủ coi Ninh Ninh như một vật tế, nhưng Quý Chu Hoa từng bị phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ga-xin-nop-mang/2446679/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.