Chương trước
Chương sau
Cẩn thận nhìn xem trên tay thư tín từng chi tiết một, lại nhìn xem thần sắc trấn định ngồi tại nơi đó Khúc Khuynh Yến, Lương Tuyết ánh mắt bên trong như có điều suy nghĩ.

Liễu Khuynh Thành hiện tại đang trú ngụ ở xa ngàn vạn dặm bên ngoài Hắc Lân thành, như vậy tại sao thư viết của nàng ta lại có thể đến được trong tay Khúc Khuynh Yến ở tận đế đô?

Lại nói...Khúc Khuynh Yến là nhận thư này từ lúc nào?

Mà quan trọng nhất chính là....Liễu Khuynh Thành tại sao ở thời khắc nguy hiểm này lại đưa tin đến nơi đây.

Chẳng lẽ...

Nội tâm Lương Tuyết cùng chúng nữ ở bên cạnh nổi lên rợn sóng, âm thầm dâng lên một loại nào đó hi vọng!

Nếu có cơ hội...các nàng đương nhiên không cần lựa chọn kết thúc sinh mạng của mình ở đây.

Các nàng đương nhiên muốn tranh lấy một hơi cuối cùng, chỉ muốn để nam nhân kia tận mắt nhìn xem dù cho bị hắn phản bội, dù cho mất đi tất cả, các nàng vẫn có thể sống sót thật tốt!

Đặc biệt, các nàng từ sâu bên trong nội tâm cũng muốn nhìn xem Đường Ninh kết cục sẽ như thế nào.

Hắn một bước này nhượng bộ, như vậy chính là từng bước nhượng bộ, mãi cho đến khi rơi vào vực thẩm quyền lợi.

Một lần phản bội, như vậy tại trong mắt người khác hắn đã không còn đáng giá tín nhiệm như trước.

Đường Ninh đã cam nguyện làm một con cờ cho thế lực sau lưng, như vậy hắn cả một đời cũng chỉ là một con cờ không hơn không kém!

Các nàng muốn nhìn...hắn đến lúc nào thì sẽ bị người bên cạnh phản bội!

"..."

Mang theo tâm tình chập chờn, Lương Tuyết đôi mắt đẹp chậm rãi nhìn xem nội dung bên trong bức thư.

Sau đó tại các nữ nhân còn lại nhìn chăm chú, nàng mới nhẹ thở ra một hơi thật dài, phức tạp nói:

"Đích xác là Khuynh Thành bút tích!"

Dừng lại một chút ở giữa, Lương Tuyết đảo mắt nhìn xem bên cạnh đang hiếu kỳ các giai nhân mà nỉ non nói nhẹ:

"Trong thư Khuynh Thành nói rõ cuộc sống tại Hắc Lân thành của mình rất tốt, nơi đó đúng như truyền ngôn yên bình cùng an toàn, hoàn toàn không có đủ loại tranh đấu như tại đây!"

Nghe vậy, một vị nhìn qua tương đối thành thục cùng điềm tĩnh giai nhân nhẹ gật đầu góp lời:

"Ta từng nghe nói nơi đó thành chủ có quyền lực tuyệt đối, cho nên bên trong thành trì không một ai dám vi phạm các quy tắc do vị kia đặt ra cả, mà vị kia cơ hồ đối với nữ tính lĩnh dân rất thiên vị, cho nên nơi đó cũng được xem như thế ngoại đào viên đối với nữ tính lưu dân!"

"Ân...chúng ta cũng nghe thấy!"

"..."

Rất hiển nhiên, Hắc Lân thành tuy cách Thiên Tinh đế thành một quảng đường rất xa xôi, nhưng tin tức của nó theo chân của các thương đoàn cùng lãng khách sớm đã đến được nơi đây, hơn nữa nhìn qua rất là chi tiết.

Nói đến đây, Lương Tuyết cũng hơi nhìn về Khúc Khuynh Yến yên tĩnh ở nơi đó mà trầm giọng nói:

"Hắc Lân thành vị kia chủ nhân cũng đã nguyện ý vì Khuynh Thành mà giúp chúng ta, mặc dù không biết làm sao có thể làm được, nhưng vị kia có thể sẽ an bài nhân thủ đem chúng ta đưa đến nơi đó!"

"Các ngươi có dự định như thế nào?"

Nghe vậy, đại sảnh bên trong các giai nhân nhất thời im lặng.

Từng đôi mắt đẹp của các nàng mang theo tâm tình khiếp sợ, phức tạp, cảm động cùng mơ hồ mà nhìn nhau.

Các nàng vốn cho là bản thân đã không còn hi vọng, nhưng Liễu Khuynh Thành ở cách xa ngàn vạn dặm Hắc Lân thành, vậy mà vẫn không có quên đi các nàng, vẫn tìm cách để giúp các nàng bên trong nghịch cảnh này.

Chuyện này thật sự làm cho các nàng rất xúc động, không uổng phí khi xưa các nàng bỏ ra nhiều tâm tư để tìm cách giúp nàng ta!

Nhưng bên cạnh đó, một loại lo lắng cùng ngờ vực vô căn cứ cũng không tự chủ hiện lên trong lòng của các nàng.

Vị kia Hắc Lân thành chủ vì sao lại giúp các nàng, thật sự chỉ vì Liễu Khuynh Thành nguyên nhân?

Một lần bị phản bội, để cho các yểu điệu giai nhân này mang theo một tâm lý sợ hãi.

Các nàng sợ mình một lần nữa gặp phải phản bội!

"..."

Khúc Khuynh Yến yên tĩnh ánh mắt nhìn xem tất cả không nói gì, chỉ là cùng Lương Tuyết hơi trao đổi một chút ánh mắt, xác định suy nghĩ của đối phương về việc rời đi Thiên Tinh đế đô theo đề nghị của Liễu Khuynh Thành.

Hai người các nàng hiện tại có lẽ mang theo tâm tư khác nhau, có mục đích khác nhau để tiếp tục sống.

Nhưng các nàng trước kia hiển nhiên cũng là đảm nhiệm thân phận tỷ tỷ, tại thời khắc khó khăn này nhất định phải gánh vác tránh nhiệm bảo vệ còn lại các tỷ muội khác, không để cho các nàng chết vô ích như vậy.

Tuy khi xưa các nàng đến gần được với nhau là vì Đường Ninh, mà hiện tại Đường Ninh cũng phản bội các nàng.

Nhưng cũng nhờ vậy mà để cho các nàng đồng cảm lẫn nhau, không như trước kia đủ loại khúc mắc.

...

Hắc Lân thành!

Bóng đêm bao phủ, bầu trời mây đen cuồn cuộn, hàn phong gào thét, từng đạo ánh chớp tựa như lưỡi dao sắc bén xé rách vô tận thương khung, thanh âm hùng vĩ mà vô biên.

Vô số hạt mưa nặng trĩu tùy theo cuồn phong gào thét mà thi nhau rơi trên đại địa bao la xanh mướt bình nguyên, từng dòng lũ nhỏ từ bình nguyên cuồn cuộn chảy về Thanh Thủy Hà.

Tất cả tạo nên từng đạo phong cảnh đặc hữu tại Hắc Lân thành!

Bởi vì vị trí nguyên nhân, cho nên Hắc Lân thành thường xuyên có mưa lớn vào lúc buổi chiều tối.

Mưa lớn kéo đến bất chợt, làm cho vốn huyên náo đường cái lúc này đã không còn dòng người, thỉnh thoảng chỉ còn lại một vài bóng người che lấy kín đáo vũ y đội mưa di chuyển về nhà.

Tuy vậy, từng đội Hắc Lân thiết kỵ vẫn như thường lệ chậm rãi dạo bước qua từng con đường mà tuần tra, thanh âm của khôi giáp va chạm cùng móng ngựa dẫm lên đường đá cứ như vậy kéo dài, tựa như mưa lớn không thể nào tác động đến cái này Diệt Ma quân mảy may.

Ánh mắt sắt bén vẫn cứ như vậy nghiêm nghị quan sát xung quanh, không bỏ qua một góc khuất nào.

Cũng chính những thân ảnh này mới làm cho Hắc Lân thành cư dân luôn an tâm chộp mắt, hoàn toàn không cần lo lắng trong lúc ngủ say sẽ sinh ra nguy hiểm sự tình.

Hiện tại Hắc Lân thành kiến trúc đã thay đổi rất nhiều, không chỉ Tây Thành có số lớn trang viên rộng lớn cùng gian hàng xuất hiện, mà Nam Thành nơi lĩnh dân sinh sống cũng đã có biến đổi lớn.

Khi xưa đơn sơ nhà gỗ đã được thay bằng tinh xảo tiểu viện, thậm chí còn có cho riêng mình sân nhỏ, từng căn nhà tuy không tính là xa hoa nhưng lại ấm áp cùng vững trãi.

Hoàn cảnh sinh sống như vậy để cho khắp nơi lưu dân đều tìm cách chạy đến Hắc Lân thành.

"..."

Hai người tỷ tỷ của Uyển Tình theo thứ tự chính là đại tỷ Lý Uyển Hàm cùng nhị tỷ Lý Uyển Nhàn, cả hai đã gặp lại từ khi Lý Uyển Nhàn đến Hắc Lân thành cùng Chu Nhân một nhóm người.

Hai người các nàng hiện tại cùng phụ mẫu lưu tại Tây Thành một tòa Lý gia phủ đệ, xem như triệt để định cư tại Hắc Lân thành.

Không lưu lại không được nha, bởi vì Uyển Tình đối với chuyện này cho thấy thái độ vô cùng cường thế, cho dù là Lý Thành ban đầu muốn quay về Lý gia tại Thiên Mặc thành trả thù, kết quả cũng bị nàng cho chặn lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.