Theo Lương Tuyết bỏ đi ưu thương mà mở đầu nói đùa, đại sảnh liền trở nên muôn hoa đua nở rạng ngời.
"Các tỷ muội...đừng tiếp tục vì một người không xứng đáng mà tự thân giày vò chính mình!"
Đùng vậy a...
Hiện tại tuy các nàng bị người mình tin tưởng vứt bỏ, nhưng cũng may mắn đã nhìn ra bản chất thật của nam nhân kia.
Hắn sắp trở thành Thiên Tinh đế quốc cao quý lóa mắt phò mã, hắn nhẫn tâm bỏ qua không nhìn các nàng an nguy cùng tình cảnh bi đát, như vậy các nàng cần gì bi thương tự làm khổ bản thân mình đâu?
Kết quả cuối cùng...đó còn không là phải đơn giản kết thúc sinh mệnh của bản thân tại nơi đây hay sao?
Lương Tuyết nói đúng.
Đây xem như các nàng khi xưa mắt mù đại giá đánh đổi mà thôi, có gì phải kéo dài lấy xoắn xuýt cùng thương tâm?
Ngược lại các nàng ở đây, không một ai từng có suy nghĩ chịu lấy vô tận nhục nhã mà vượt qua cuộc sống tạm bợ cả.
Các nàng có tôn nghiêm của mình!
"..."
Nhìn xem chúng nữ ánh mắt kiêng định cùng thông suốt ý nghĩ, Lương Tuyết khẽ mỉm cười than nhẹ.
Đến cùng là khi xưa nổi danh thiên chi kiêu nữ, đến cùng đã từng là đối thủ mang tính nhất định uy hiếp của nàng, quả nhiên không có một ai làm cho nàng thất vọng cả!
Ánh mắt mang theo nhẹ nhỏm, Lương Tuyết nhìn xem yên tĩnh ngồi trên thủ vị cái kia thân ảnh.
Đó là so với nàng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-di-gioi-ta-lam-thanh-chu/2034396/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.