Chương trước
Chương sau
Phủ thành chủ pháo đài khuôn viên, rộng lớn diễn võ trường bên trong!

Nơi đây là khu vực có diện tích lớn nhất tại bên trong khuôn viên của phủ thành chủ, vị trí nằm tại ngay bên dưới hướng về phía nam của pháo đài.

Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân thân thể cao gầy song song đứng tại trên đài cao, ánh mắt chăm chú mà quan sát lấy bên dưới Nữ Vệ đội các thiếu nữ đang ra sức rèn luyện thể chất cùng chiêu thức.

Hiện tại đã có Tô Ngọc Hoa cùng Lý Tuệ, hai vị này kinh nghiệm chiến đấu phong phú tỷ muội, trực tiếp tham dự huấn luyện Nữ Vệ đội quá trình.

Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân hai nàng đương nhiên cũng không cần giống như trước kia, hằng ngày phải đích thân chỉ dạy từng chút cho mọi người.

Các nàng đã có thể nghĩ ngơi cùng lười biếng, an tâm quấn lấy Nham Kiều trong thời gian này.

"..."

Trên thân thể của Tiểu Tuyết hiện tại chính là huấn luyện phục sức bó sát da thịt non mềm, màu đen tơ lụa đem uyển chuyển cùng mê người cơ thể của nàng cho khắc họa vô cùng rõ nét.

Từng đạo đường cong cơ thể lã lướt, được tạo nên từ vòng eo tinh tế tựa như thủy xà, cùng với đó là vểnh cao ngạo nghễ bờ mông, lại hợp với nhũ phong quy mô mê người đến cực điểm!

Tiểu Tuyết lúc này đã thiếu đi một phần ôn nhu cùng ngọt ngào, tựa như khi những lúc ở bên cạnh của Nham Kiều.

Ngược lại đã nhiều thêm một loại sắc bén cùng lạnh nhạt ý vị!

Đây cũng là ấn tượng mà đa phần Nữ Vệ các thiếu nữ hình dung về nàng.

Dù sao thì...loại kia tiểu nữ nhân nũng nịu tư thái của Tiểu Tuyết, duy nhất cũng chỉ dành riêng cho Nham Kiều thưởng thức mà thôi.

Còn lại thời gian khác, cho dù là đối mặt với ở chung nhiều năm các tỷ muội khác, nàng cũng luôn lộ ra nghiêm khắc cùng cường đại một mặt!

Ánh mắt mỹ lệ mang theo hài lòng, nhìn xem Tô Ngọc Hoa cùng Lý Tuệ đang quen thuộc cùng thuần thục huấn luyện cho các Nữ Vệ đội.

Tiểu Tuyết trên khuôn mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Bởi vì vườn thú đã có Hồng Yến cùng Nguyệt Tình các nàng quản lý đâu vào đó, ngoại thành trồng lấy lương thực thổ địa, trước mắt đã có tuần tra quân cùng Hắc Lân quân nhìn chăm chú hằng ngày.

Ngay cả bến tàu nơi đó cũng đã có Vương Lâm các nàng đứng ra phụ trách kiến tạo quá trình.

Hắc Lân thành trước mắt đủ loại tài nguyên đều đã vận chuyển vô cùng trơn tru đâu vào đó, tạm thời không có chuyện gì quan trọng đến độ cần các nàng đích thân ra mặt giải quyết cả.

Cho nên thời gian này, Nữ Vệ đội chỉ cần phụ trách tuần tra xung quanh phủ thành chủ, tập trung xử lý các báo cáo hằng ngày của thành trấn là đủ...so với trước kia phải rãnh rổi hơn rất nhiều.

Chính vì như vậy, lúc này các nàng mới có thể dành ra thời gian mà tập trung cùng với nhau, chuyên tâm huấn luyện để tăng cường võ lực tự thân.

Thời gian kế tiếp...trọng trách của Nữ Vệ đội thế nhưng là rất quan trọng!

"..."

Nhìn xem bên dưới đã có tiến bộ rõ rệt các tỷ muội của mình, trên thân phủ lấy lam y bó sát người huấn luyện phục Thanh Lân, trong mắt cũng hiện lên vẻ hài lòng.

Nàng trách nhiệm chính là quản lý Nữ Vệ đội tất cả mọi mặt, cho nên nâng cao thực lực Nữ Vệ chính là nàng phải cân nhắc sự tình.

Qua một lúc lâu quan sát, nàng đột nhiên hướng về Tiểu Tuyết cảm thán:

"Chỉ trong nháy mắt...chúng ta đã cùng nhau đi qua gần nửa năm tại nơi này!"

"Hắc Lân thành cũng từ lúc ban đầu chỉ có hơn một trăm lĩnh dân trái phải, cho đến hiện tại đã vượt qua một ngàn người!"

Sau khi được Nham Kiều cứu ra từ tay các nô lệ thương nhân, trong hai năm đầu tiên đi theo bên cạnh hắn làm một thương nhân hộ vệ, bản thân Thanh Lân chưa từng nghĩ đến cuộc sống như trong mộng của hiện tại này.

Chỉ trong vòng có nửa năm trở lại đây...chủ nhân của nàng đã tuyệt đối nắm trong tay cả một tòa thành trấn, cùng với đó là vô số tài nguyên trân quý khác.

Mà đó còn không phải là loại kia chỉ có thể tạm bợ sống qua ngày nhỏ yếu thành trì...hay lúc nào cũng có thể bị vô số ma thú tàn sát cùng khấu tặc cướp giết!

Hắc Lân thành từ khi rơi vào trong tay của chủ nhân nàng...nó được phát triển một cách tấn mãnh!

Hiện tại đã có được Diệt Ma quân đội hùng mạnh cho riêng mình, lại có được một kho lương thực vô cùng sung túc...cùng với đó là hơn một ngàn lĩnh dân trung thành cần cù làm việc hằng ngày.

Thân phận của chủ nhân nàng không còn là thương nhân, mà đã thể so với những cái kia đại thành đỉnh tiêm quyền quý.

Chính nàng thân phận cũng đã là phó thống lĩnh của toàn thành binh mã, từ sớm đã là chân chính thực quyền đại nhân vật của Hắc Lân thành.

Loại này biến hóa nhanh chóng, mãi cho đến hiện tại Thanh Lân vẫn còn chưa thể nào quen thuộc hoàn toàn.

Nàng chỉ biết rõ một điều duy nhất...

Đó chính là nàng cùng chủ nhân đã không cần phải tiếp tục mạo hiểm mạng sống, đi đến nhiều nơi nguy hiểm trùng điệp như trước kia thu lấy tài nguyên quá trình.

Hiện tại, nàng đã có thể an ổn sống một cuộc sống yên bình cùng ấm áp, bên trong rộng lớn pháo đài cùng với chủ nhân Nham Kiều.

Có thể hằng đêm cùng với hắn thả lỏng cơ thể mà ôm lấy nhau, yên bình chìm vào mộng đẹp.

Nghe nàng giọng nói mang theo khó che giấu vui sướng chi tình, Tiểu Tuyết hơi lườm nàng một chút mà nói:

"Đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi...so với mục tiêu cuối cùng của chủ nhân còn phải kém rất xa!"

"Nhiệm vụ của chúng ta không phải là quan tâm mấy chuyện đó, chỉ cần an tâm ở bên cạnh chủ nhân, thật tâm bồi tiếp lấy chủ nhân cho đến khi ước mơ đó trở thành hiện thực là đủ!"

Thanh Lân đương nhiên biết rõ ước mơ cuối cùng của Nham Kiều là gì, nàng ánh mắt mang theo hạnh phúc nhìn xem bầu trời xanh thẩm phía trên, nghiêm mặt mà nói:

"Đó là tất nhiên...cho dù tình thế của Hắc Lân thành như thế nào đi nữa, chúng ta cũng sẽ cùng nhau đi tại bên cạnh của chủ nhân!"

"..."

Tiểu Tuyết đang định nói lời gì, thì ánh mắt của nàng đã bắt gặp tiểu nữ hầu Song Nhi cùng thiếu nữ Uyển Tình từ hậu viện bên trong đi đến.

"Chủ nhân có chuyện gì cần phân phó chúng ta sao?"

Nàng mỉm cười nhìn xem hai cái tiểu nha đầu ưa thích làm loạn này, thanh âm mang theo hiếu kỳ hỏi lấy.

Nếu không có chuyện, Song Nhi cùng Uyển Tình hai nàng là khó mà chịu rời đi bên cạnh Nham Kiều để chạy đến đây xem các nàng rèn luyện.

Song Nhi cùng Uyển Tình một đường chạy chậm, rất nhanh đã đi đến bên cạnh hai người tỷ tỷ này, một người bên trong đó nhẹ giọng nói:

"Chủ nhân vừa nói, hôm nay sẽ có năm trăm đơn vị Hắc Lân thiết kỵ từ quân doanh bên trong đi ra, cho nên ngài ấy nói các tỷ cùng nhau xem xét để sắp xếp cho bọn hắn vào đúng vị trí!"

"Tê...!"

"Chủ nhân lại tăng thêm năm trăm Hắc Lân thiết kỵ?"

Thanh Lân không có kịp chuẩn bị mà nhẹ giọng kinh hô lấy.

Nàng hiển nhiên cũng bị con số này làm cho choáng váng.

Đây chẳng phải đã lật ra gấp đôi số lượng Diệt Ma quân của Hắc Lân thành đang có hay sao?

Chủ nhân trong quân doanh, đến cùng còn có bao nhiêu Hắc Lân quân chưa lộ diện?

Thanh Lân không biết một chi tiết này đáp án, nhưng hiện tại nàng có một cảm giác...

Chủ nhân của nàng tựa như không gì làm không được đồng dạng.

Tiểu Tuyết ngược lại là bình tĩnh hơn Thanh Lân rất nhiều, nàng ban đầu chỉ hơi chút bất ngờ vì số lượng vượt qua dự tính mà thôi.

Rất nhanh, Tiểu Tuyết đã hướng về Song Nhi hai nàng nhẹ gật đầu nói "Nói cho chủ nhân cứ an tâm...ta cùng Thanh Lân sẽ phân chia tất cả!"

Hiện tại ngoại thành Hắc Lân quân đang có chút áp lực, từ việc ma thú số lượng tăng đột biến.

Lần này tăng cường quân bị sẽ triệt để làm cho Hắc Lân thành được an toàn, dù cho phải đối mặt với cở trung ma thú đàn đều không cần e ngại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.