Vì nguyên nhân chủ yếu đó...
Cho nên các lĩnh dân tuy phải nhận lệnh đi ra khỏi thành, phải đi đến nơi nguy hiểm trùng điệp kia lưu lại cả một ngày.
Nhưng tinh thần làm việc của bọn hắn luôn được duy trì rất cao.
Bọn hắn từ khi bắt đầu đi đến Thanh Thủy Hà bên bờ, tất cả đều nhanh chóng tập trung mà làm lấy việc của mình được giao.
Hoàn toàn không có chuyện suốt ngày phân tâm, chú ý đề phòng bản thân mình sẽ bị ma thú tấn công bất ngờ.
Nhờ vào tinh thần đó...tốc độ kiến tạo bến tàu mới có thể nhanh chóng tiến hành như hiện tại!
Nếu như trong lúc này, phủ thành chủ lại để xuất hiện tình trạng các lĩnh dân trong lúc làm việc bị ma thú tấn công.
Cái này tinh thần hăng hái vốn có sẽ lập tức bị dao động, hiệu quả làm việc cũng đi theo giảm đi rất nhiều.
Mặc dù các lĩnh dân sẽ không chỉ vì như vậy một chuyện mà lâm vào sợ hãi quá độ, nhưng phần nào cũng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của Vương Lâm các nàng đặt ra từ trước.
Nham Kiều đương nhiên cũng không muốn nhìn thấy chuyện như vậy xảy ra.
Hắn thế nhưng đã có chút không kịp chờ mong, muốn nhìn xem bến tàu sau khi hoàn thành mang đến lợi ích to lớn!
"..."
Nhìn xem hai vị kiều thê lo nghĩ ánh mắt nhu mì nhìn tới, Nham Kiều hơi chút buồn cười mà nói:
"Các nàng không cần lo lắng chuyện này rồi, hôm nay ta dự định lại xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-di-gioi-ta-lam-thanh-chu/2034256/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.