Nửađêm Trình Vũ Phi bị tiếng động làm cho giật mình tỉnh giấc, mở mắtnhìn quanh, thì ra là Tô Nhất Minh mấy ngày liền không thấy tăm hơi đãtrở về.
“Mấyngày nay...anh đi đâu vậy? Có đói không?” Trình Vũ Phi vội vàng đứnglên, đi rót nước, mang thức ăn lên cho anh.
“Côngtác.” Tô Nhất Minh mệt đến nỗi nói không ra hơi. Khó khăn lắm mới lấylại chút sức lực, anh kéo cô đứng lên, “Vũ Phi... có thứ anh muốn choem xem.. Lại đây nào!”
Dướiánh đèn vàng, một chiếc soiree treo trước cửa sổ, giống như một đóasen trắng đang khoe sắc. Trên thân váy đính rất nhiều hạt pha lê lấplánh, giống như những đứa trẻ nghịch ngợm, chốc chốc lại nhảy ralàm lóa mắt bạn.
“Thếnào?” Tô Nhất Minh đắc ý hỏi cô, chiếc váy do anh đặt may, kiểu dáng chấtliệu đều do chính anh chọn. Thật ra chính anh cũng không ngờ may xongchiếc váy lại đẹp như vậy. Anh vừa đi công tác về là vội tới lấynó về nhà ngay.”
TrìnhVũ Phi nén tiếng thở dài, “Đẹp, đẹp đến nỗi khiến người ta đauđớn.”
“Sắpđến lúc mặc nó rồi... em không muốn thử sao?” Tô Nhất Minh hỏi vớigiọng thiết tha.
Sựngượng ngùng và do dự cứ thoáng hiệnlên trong mắt Trình Vũ Phi, “Ấy... không cần, em...”
TôNhất Minh nhạy bén nắm bắt được những thay đổi trong thần sắc củacô, trong lòng bỗng thấy hụt hẫng, “Em không thích ư?”
TrìnhVũ Phi không nỡ làm anh cụt hứng, đành đi thay váy cưới, tư thế vụng về,lóng ngóng hệt như một chú gấu trúc.
“Đẹp.Giống hệt tiên nữ giáng trần.” Tô Nhất Minh cười mệt mỏi, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-nao-bac-si-cua-anh/2561886/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.