Tô NhấtMinh vội vội vàng vàng về nhà, anh thấy mình sắp trở thành người đàn ông củagia đình rồi. Trước đây buổi tối cho dù không có việc gì anh cũng ở ngoài đànđúm với đám bạn chí cốt, chưa nửa đêm chưa về nhà. Bây giờ nếu không phải tiếpkhách quantrọng, anh lập tức phẩy tay từ chối, về nhà càng sớm càng tốt. Căn hộđối với anh không còn là khách sạn lạnh lẽo mà đã sớm trở thành một mái nhà ấmáp. Anh lăn lộn làm ăn, có lúc cảm thấy vô cùng tủi thân, luôn muốn có ai đó đểdốc bầu tâm sự. Trước đây anh có những thứ chẳng thể nào kể lể với người khác,nếu khoác lác, người ta sẽ cho là anh đang khoe mẽ, có tí tiền đã lên mặt vênhváo. Còn kể khổ, người ta lại nói anh nói phét, tiền kiếm được nhiều thế mà cònthan nghèo kể khổ. Bây giờ thì tốt rồi, trong nhà có cô bác sĩ cưng, nhỏ to tâmsự, cười đùa hờn giận, lúc nào anh cũng thấy vui vẻ.
Tô NhấtMinh vừa bước vào nhà chút nữa cho rằng thang máy gặp sự cố gì đó, đưa anh lênnhầm tầng. Ngôi nhà đẹp đẽ của anh như một bãi chiến trường, trên nền lăn lócvô số bịch lớn bịch nhỏ đựng thức ăn, bàn phòng khách bày la liệt thức ăn nướcuống.
Tô NhấtMinh cẩn thận đi qua vòng trận địa, trong đám người lố nhố đang tập trung tinhthần vào ván bài anh thấy vài gương mặt quen thuộc, cuối cùng mới chắc chắnmình không đi nhầm nhà. Chắc hẳn đều làđồngsự của bảo bối Trình Vũ Phi của anh. Sư huynh ưỡn bộ ngực vạm vỡ nhìn thấy TôNhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-nao-bac-si-cua-anh/2561864/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.