TrìnhVũ Phi không hề biết đến những toan tính trong lòng Tô Nhất Minh, đã thay đổicách nhìn về anh. Tô Nhất Minh chịu oan ức như vậy mà không một lời trách móc,còn độ lượng tỏ ý muốn giúp chàng trai trẻ đó tìm việc làm, đúng là một ngườiđàn ông cao thượng, nếu là mình chắc chắn mình làm không được như vậy.
Hơn nữacô cảm thấy Tô Nhất Minh bị đánh mình cũng có một phần lỗi nên muốn đến nhàthăm Tô Nhất Minh. Nhưng Điền Thiêm lại đem về một tin tức đáng kinh ngạc, giámđốc Tô đã đi Thụy Sĩ trượt tuyết rồi. Trình Vũ Phi nghĩ mãi cũng không hiểu. Làmột bác sĩ, cô biết rất rõ, một bên mắt đau sẽ gây ảnh hưởng đến thị giác, phánđoán ở tầm nhìn xa không được chính xác. Thí dụ như nhắm một mắt xỏ kim, sợichỉ sẽ rất khó lòng xuyên qua được lỗ kim bé xíu đó. Tất nhiên Độc Nhãn Longphải trải qua một thời gian dài tu luyện mới có thể phóng phi tiêu trúng đích,nhưng hôm qua Tô Nhất Minh vừa mới bị thương một bên mắt, không thể nào đạt đếncảnh giới đó nhanh như vậy. Bởi thế trong đầu Trình Vũ Phi lúc nào cũng hìnhdung ra cảnh tượng Tô Nhất Minh từ trên dốc tuyết lao xuống trượt chân đập đầuvào gốc cây, giống như con thỏ xui xẻo trong truyện ngụ ngôn.
*
* *
Đấutranh tư tưởng một hồi, cuối cùng cô quyết định gọi cho Tô Nhất Minh. Trongđiện thoại Trình Vũ Phi xùi bọt mép thể hiện vốn kiến thức y học sâu rộng vàtrí nhớ siêu phàm của mình, rào trước đón sau, lòng vòng một hồi cuối cùng rútra kết luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-nao-bac-si-cua-anh/139274/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.