17h chiều,
Đường x, khu y, phố xyz
Tại cuối một con ngỏ nhỏ
Trong ngỏ rất ít người qua lại, trên những thùng dầu bỏ hoang là 1 đám người ngồi trên đó trong đó có cả nam và nữ. Nữ thì khoảng chục người, nam thì có vẻ ít hơn vì chỉ có 5, 6 người. Đám người đó như là mấy con tắc kè bông 7 sắc màu
Trong đó có 1 cô nàng tóc xanh lên tiếng:
“Giờ này mà cô ta còn chưa tới sao?”
Nghe vậy cô nàng tóc vàng liền cười đáp lời:
“Chắc là nghe đến tên chúng ta nên chạy mất dép luôn rồi chứ gì”
Nghe cô nàng tóc vàng nói xong đám người ở dưới liền không ngừng cười rầm rộ lên. Ngay cả cô nàng tóc đỏ cũng nhếch miệng nghĩ * Nếu cô ta thật sự dám trốn thì chỉ sợ.... sẽ sống không yên ở cái trường này đâu*. Cắt đứt dòng suy nghĩ của cô nàng tóc đỏ là một tiếng cười thanh thoát lẫn 1 giọng nói vọng đến:
“Đúng rồi!... Chính vì sợ mấy người quá mà giờ tao phải đến đây luôn rồi nè”
Bọn người nghe thấy có tiếng nói liền nhìn về phía nó phát ra thì họ thấy một cô gái đẹp rất đẹp có lẽ từ đẹp cũng không đủ tư cách để hình dung cô gái đang đứng trước mặt họ. Nụ cười lộ lúm đồng tiền và răng khểnh trắng tinh( t/g: Quảng cáo kem đánh răng) kết hợp với khuôn mặt tuyệt mĩ của cô, cảnh chiều tà mặt trời không còn một màu nắng gay gắt mà thay vào đó là một màu đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cung-van-la-nu-phu/2459455/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.