Cô đang ngồi sắp xếp đồ thì thấy Thế Tuấn chạy lại, nói:
“Dạ Nguyệt thầy Nhan bảo mình và cậu lên phòng giáo viên”
Cô liền cảm thấy hắc tuyến đầy đầu* tình tiết này nghĩ sao cũng thấy quen quen.... Tóm lại tốt nhất là không nên đi*
“ Ai da...”_ cô vừa ôm bụng vừa nói
“ Cậu sao vậy? Khó chịu chỗ nào à”_ Thế Tuấn vừa đỡ cô, vừa nói có phần gấp gáp
Nhìn thấy bộ dạng của hắn, cô liền cảm thấy hơi có lỗi* Thế Tuấn cho mình xin lỗi nhé. Nhưng mình vẫn chưa muốn vào * hang cọp* lẫn chưa có ý định đấu lại* cọp già* đâu. Nên là... mong bạn hiểu cho mình nhé*
“ Hừ... Bụng mình.... hơi đau một chút”
Nghe được giọng điệu có phần mệt mỏi của cô. Thế Tuấn hắn cứ tưởng cô mệt thật nên nói:
“ Mình đưa cậu vào phòng y tế nhé”
Nghe được giọng điệu có phần khẩn trương gấp gáp và 1 chút gì đó khó xử của hắn, cô mới nói:
“ Cậu... đi xử lí công việc của cậu đi, mình tự vào đó được. Còn... “
“ Không sao đâu. Mình sẽ nói với thầy Nhan giúp cậu. Mà 1 mình cậu vào phòng y tế được không?”
“ Được mà. Cậu đi đi”
Nghe cô nói vậy dù hắn không yên tâm lắm nhưng cũng bỏ đi
Lúc hắn bỏ đi. Cũng là lúc cô nở 1 nụ cười nhẹ. Nhưng mà vẫn ôm bụng lết vào phòng y tế
Từ trước giờ không giả thì thôi chứ đã giả rồi cô sẽ giả cho giống thật. Chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cung-van-la-nu-phu/2459453/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.