Tiếng chuông điện thoại reo cô giật mình, bất máy
“ Alô”
“ Cô là Âu Dương Dạ Nguyệt” Giọng nói trầm thấp đầy từ tính vang lên qua điện thoại. Chỉ nghe giọng là đã biết người này không tầm thường
“ Là tôi”
“ Lâu rồi không gặp”_ Có lẽ cô và anh ta từng gặp nhau ở đâu đó. Dù không biết là ai nhưng cô vẫn rất tin tưởng người này đang nói thật
“ Ừm... Mà anh là ai”_ Nhưng mà thật sự là cô không nhớ mình đã tiếp xúc với ai có giọng nói như thế này cả
(t/g: ta méo có tin)
“ Rồi cô sẽ biết. Nghe nói cô mới về nước?”_Biết cô mới về nước. Điều tra cô à
“ Hừm... Đúng vậy. Anh gọi tôi có chuyện gì”_ Vào vấn đề chính đi. Định gọi đến để hỏi thăm sức khỏe ak
“ Chỉ là muốn cô tối mai tham gia 1 bữa tiệc”
_ Cô nhếch môi khi nghe anh trả lời” Anh đang ra lệnh cho tôi đấy à”
“ Có thể xem là vậy. Thế nào?”_ _Thật sự không sợ cô sẽ cúp máy à. Kiêu ngạo thật
“ Tiếc rằng tôi không hề có hứng thú”_ Nhưng tiếc rằng mệnh lệnh của anh ở đây không có chỗ dùng
“ Là tiệc của giới thượng lưu”_ Dù là như vậy đi nữa cô cũng không muốn đi
“ Ừm... và...”_ Cô đang chờ đợi anh thuyết phục mình đây
“Người chủ trì là Lôi gia”_ Là Lôi gia sao!!* ngạc nhiên* *suy nghĩ 1 lúc*
“ Được.... Tôi sẽ đến”
“ Thiệp mời tôi sẽ kêu người gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cung-van-la-nu-phu/2459423/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.