8 giờ tối, hai bên trái phải trong siêu thị đều là người, ồn ào náo nhiệt, lúc Tân Uyển nhét tiền xu vào trong xe đẩy thì có đứa con nít không được mua cho đồ chơi mình muốn đang khóc ré lên, nước mắt nước mũi lem nhem bị nhấn chìm dưới loa phát thanh — nỗi buồn kinh thiên động địa ấy so với cậu chả là cái thá gì. 
Tống Hành vừa định kéo xe đẩy qua mình, nhưng Tân Uyển lại tránh khỏi tay anh, "Để em đẩy." 
"Sao tự dưng muốn ăn lẩu?" Tống Hành không thích đẩy cái này nên thu tay về, bỏ khăn choàng Tân Uyển cởi ra vào bên trong. 
"Vì tuyết rơi đó ạ, lạnh như thế này rất hợp để ăn lẩu." Tân Uyển nói, "Hơn nữa lâu rồi em cũng chưa ăn, nên có hơi thèm." 
Tống Hành rất ít khi ăn lẩu, người nhà anh coi cái này như thực phẩm rác, lần cuối cùng ăn thì là vào lớp mười một, Tân Uyển kéo anh cúp học, đó là lần đầu tiên Tống Hành nổi loạn trong cuộc đời học sinh trung học nhạt nhẽo của mình, anh và cậu cứ vậy mà bỏ trốn, chạy khỏi sân trường, trên đường suýt tí nữa đã đâm phải chiếc xe ba bánh đang chở đầy đồ ăn, cuối cùng băng qua hai cây đèn giao thông đến Haidilao ăn lẩu. 
Tân Uyển tựa nửa người lên tay đẩy xe, bánh xe trượt dưới mặt sàn sáng bóng, rất vui. 
Tống Hành không cản cậu lại, chỉ thỉnh thoảng khẽ đẩy xuống, ngăn xe đẩy bị lệch hướng. 
||||| Truyện đề cử: Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê ||||| 
"Anh, anh thích ăn lẩu không?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cu-ben-moi/440070/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.