Cố Diệp nhìn hai chữ “đội nón xanh” kia, vội vàng gọi cho Úc Trạch: “Cục cưng, không phải thế đâu! Đừng nghe bọn họ nói xàm!”
Úc Trạch thờ ơ đáp “Ừ”, không nói gì thêm, nghe có vẻ không vui gì cả. Cố Diệp vội giải thích: “Người đó là cô chị gái con ông cậu từ xa về, muốn mời em ăn bữa cơm, không ăn thì không hay cho lắm, đúng không? Chị ấy nợ em một cái ân tình, nếu em không ăn, trong lòng chị ấy cũng không yên có phải không? Mà hơn nữa, chị ấy lớn hơn em mấy tuổi, cứ xem em như con nít mãi, vốn đã chẳng có ý kia chút nào.”
Biết Cố Diệp là một tên cẩu hám sắc, lại còn là cẩu hám sắc có thâm niên, Úc Trạch tỏ ra khá để ý, hỏi: “Trông cô ấy có đẹp không?”
Vừa hỏi xong anh đã thấy hối hận.Quả nhiên, Cố Diệp lập tức lên tinh thần: “Đẹp lắm, nhưng không bằng anh đâu! Anh đẹp trai hơn nhiều! Em đã gặp vô số người, vô số quỷ, chỉ có anh là đẹp nhất!”
Úc Trạch đỡ trán, vẫn cảm thấy nguyên nhân quan trọng khiến Cố Diệp vừa ý hắn là do gương mặt này.
Cố Diệp vừa khen Úc Trạch một câu đẹp trai là không khống chế được cái miệng của mình nữa: “Anh đẹp trai nhất! Già rồi cũng là ông già đẹp lão nhất! Yêu anh nhất, bằng cả trái tim em~”
Úc Trạch nghe đến đây cũng phải cười vang: “Bằng cái miệng này của em, có khi người què cũng bị em lừa đến đứng dậy mất.”
“Không có đâu! Em vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443036/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.