Nếu là trước đây, khi Mẫn Hồng Dương trở về với bộ dạng này thì Triệu Tư Ngôn chắc chắn sẽ rất vui mừng. Nhưng vào lúc này, Triệu Tư Ngôn chỉ đứng yên tại phòng ngủ không nhúc nhích, thậm chí bên trong ánh mắt còn có một tia đề phòng. Nụ cười trên mặt Mẫn Hồng Dương càng thêm chân thành và tha thiết: “Cục cưng ơi em sao vậy? Vẫn còn giận anh à?”
Đối phương càng tươi cười dịu dàng, Triệu Tư Ngôn càng chống cự lại, bởi trong lòng cô đột nhiên nhận ra rằng mình vẫn luôn không biết được người đàn ông này đang suy nghĩ gì. Nếu lời nói của ma nữ kia là thật thì rốt cuộc cô đã gả cho hạng người nào thế này?
Mẫn Hồng Dương quan sát biểu cảm của vợ mình. Sau khi đảm bảo không thấy nét hoảng sợ trên khuôn mặt như lúc ả ma nữ xuất hiện, hắn mới tự tin tiến lên. Dù Triệu Tư Ngôn ngây thơ nhưng cô không hề ngốc, chỉ từ biểu hiện của đối phương cô đã đoán được hắn ta đang suy tính cái gì. Triệu Tư Ngôn nắm thật chặt phần áo trước ngực, cảm thấy lồng ngực thắt lại từng cơn. Người đàn ông ngày xưa luôn miệng nói sẽ bảo vệ cô cả đời, bây giờ lại xem cô như một tấm bia đỡ đạn.
“Mẫn Hồng Dương, em nhắn tin cho anh sao anh không trả lời?”
Mẫn Hồng Dương vội vàng dỗ dành: “Thì anh muốn tạo cho em một điều bất ngờ mà. Anh đi mua hoa đó.”
Triệu Tư Ngôn cười khẩy một cái rồi chất vấn: “Bất ngờ? Vào cái lúc có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443035/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.