Quỷ nhỏ bay từ cửa sổ vào, khóe miệng còn nở một nụ cười nhè nhẹ, bước nhịp nhàng càng lúc càng gần Cố Diệp, quỷ khí âm u hòa lẫn với oán khí ngập tràn căn phòng làm tôn lên khuôn mặt không còn chút máu nào của nó, quỷ quái đến mức khiến cho người ta phải khiếp sợ.
Cố Diệp cười: “Bé yêu, ngươi nghĩ là làm thế thì dọa được ta sao?” Cậu cầm một ly đồ uống trên bàn mỉm cười với nó rồi hớp một ngụm: “Nói đi, tới tìm ta làm gì.”
Quỷ đồng nói một cách u ám: “Ta muốn dắt tên ngốc kia đi.”
(Quỷ trẻ em)
“Tên ngốc? Ngươi nói cái này sao?” Cố Diệp nhấc con búp bê cầu nắng trên bàn lên rồi lại cầm đồ uống cười híp mắt nói: “Có gan thì tới cướp đi.”
Quỷ đồng trừng mắt rồi hóa thành một cái bóng quỷ phóng tới. Đột nhiên một cái bóng nho nhỏ xông lên từ phía sau lưng Cố Diệp, đôi giày da lao đến đạp thẳng đối phương oán khí dày đặt ôm trọn quỷ đồng, giọng nói vừa non nớt lại vừa không vui vẻ gì vang lên: “Tránh xa cha ta một chút!”
“Hừm, con gái, về đi.” Cố Diệp bất đắc dĩ buông ly nước trái cây xuống, cầm bút chu sa vẽ ra một sợi dây đỏ được nhuộm bởi màu vàng phúc đức, vung lên thật nhẹ nhàng thế nhưng lại giống như một thứ sấm chớp chí cương chí liệt, nó có một sự uy hiếp chí mạng với thứ bị oán khí bủa vây, oán khí trên người quỷ đồng bị thứ roi này rút đi không ít nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443009/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.