Đêm đen trong một thành phố tuyến hai, chiếc xe của người trung niên lớn tuổi dừng phía bên đường, với tay rút tờ khăn ước lau lau mắt. Chạy chuyến tàu đêm giờ này là lúc buồn ngủ nhất, chỉ cần cầm cự đến hai ba giờ là được rồi
Động viên tinh thần một chút, lúc ông vừa định lái xe đi thì động nhiên phát hiện có đứa nhóc tàm tám tuổi đứng đằng trước đường quốc lộ ngoắc ông. Ông chú rùng mình một cái, nghĩ bụng tối khuya thế rồi sao còn có trẻ con? Nhìn phía sau nó không có người lớn đâu, ông do dự một chút hơi ren rén trong lòng. Thằng nhóc kia lúc thấy ông cũng không đi mà chạy thẳng về phía bên này, chớp mắt đã tới cạnh xe gõ gõ cửa kinh
Đối phương chỉ cách một lớp kinh với người lá xe, nhìn kiểu nào cũng như một đứa nhỏ bình thường nên ông không nghi ngờ nữa mà mở kính: “Bé con, nửa đêm con ra đây làm gì, người nhà đâu?”
Đứa nhỏ ngoan ngoãn nói: “Con muốn bệnh viện bậc nhất để tìm mẹ.”
Lúc này người lái xe mới bình tĩnh lại, nghi hoặc hỏi: “Con có tiền không?”
Đứa nhỏ lấy từ trong túi ra vài tờ một trăm nhân dân tệ.
Người lái xe lập tức trở nên tham lam hơn: “Đi đi, lên đi.”
Lúc đứa nhỏ lên xe còn mang theo một trận gió lạnh thế nên lái xe mới cảm thán một câu: “Đúng là mùa thu, cứ tối đến là nhiệt độ lại xuống thấp.”
Đứa nhỏ ngồi phía sau cúi đầu không nói gì cũng không chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443008/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.