Sáng sớm thứ hai, Mạc Ninh mặc trênngười một bộ đồ ngủ kiểu dáng thể thao, tóc buộc gọn lại, đầu đội mũ. Đi đến bãi biển đã hẹn trước, Mạc Ninh không nhìn thấy Khâu Tuân, ngượclại chỉ trông thấy một chiếc du thuyền cao hơn mười thước. Có mấy ngườiđàn ông cao lớn mặc quần đùi đang ở trên thuyền làm công việc sửa chữa.
Mạc Ninh đang định đi vượt qua du thuyền, tầng chót đột nhiên có tiếng hô to truyền đến “Morning”.
Mạc Ninh ngẩng đầu, mặt trời buổi sáng cũng không quá gắt, cô liếc mắt thấy Khâu Tuân đang dựa vào lan can, chào hỏi cô. Bầu trời bao la xanh thẳm, nụ cười của anh ta như ánh mặt trời, ấm áp rơi xuống. Gặp nụ cười kia,Mạc Ninh thậm chí còn vô thức đưa tay lên che mắt.
Có điều, anh ta hình như chỉ mặc một chiếc quần ngắn màu xám nhạt, cơ thểtinh tráng làm Mạc Ninh cảm thấy xấu hổ, chỉ đạp lại bằng một nụ cười,khẽ nói.“Chào buổi sáng, Khâu tiên sinh”. Sau đó lại đưa mắt nhìn đi nơi khác.
Khâu Tuân vẫn cười ở phía trên, nói.“Chờ tôi một chút”.
Mạc Ninh nghe thấy tiếng bước chân trên thuyền, nghĩ anh ta muốn xuống. Hít sâu một hơi, ôm cánh tay thưởng thức du thuyền trước mắt, cô trước kiavốn sinh hoạt trên đất liền, thành phố G tuy ở ven biển, nhưng cô cũngchưa có cơ hội ngồi trên du thuyền, lúc này có thể ngồi du thuyền rờibến, trong lòng khó tránh khỏi cảm giác hưng phấn.
Dò xét tỉ mỉ chiếc du thuyền này, du thuyền màu trắng, bên trên có dòngchữ “Sunning” màu xanh lam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-an-den/1877354/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.