Ngày hôm sau, Mạc Ninh đi thẳng đến cục thuế vụ.
Hứa Thư Hoài lúc trước đưa cho cô cách thức liên lạc với người ở nơi này,cũng để thuận tiện cho công tác của cô đã sớm đem các đồng nghiệp củahắn giới thiệu hết với cô. Khi đó Hứa Thư Hoài còn nói: “Về sau khótránh khỏi gặp phải một số đồng nghiệp tiến thủ, nếu ngày nào đó bọn họthăng quan phát tài, chúng ta có thể dựa hơi họ một chút cũng tốt”.
Nhưng mà hôm nay, những đồng nghiệp này bộ dạng đều thực cẩn thận, đối với vụ việc của Hứa Thư Hoài cũng không có nguyện ý nhiều lời, cô thật vất vảmới hỏi được tình hình của Hứa Thư Hoài, Mạc Ninh nhớ tới câu nói kia,lại cảm thấy có chút bi ai. Có chút gì đó, vẫn là không thể nói thànhlời.
Hứa Thư Hoài bởi vì là kẻ khả nghi nhận hối lộ nên đã bị tạm thời cách ly thẩm tra.
Sau khi rời khỏi cục thuế vụ, Mạc Ninh lại đi đến chỗ Hứa Thư Hoài bị tạmgiam, quản giáo truyền lời của anh nói anh không muốn gặp bất cứ ngườinào. Mạc Ninh tức giận, nhờ quản giáo chuyển lời: “Nếu anh hy vọng baanh bởi vì anh ngồi tù mà bệnh tim bột phát, anh tốt nhất vĩnh viễn đừng gặp tôi nữa”.
Lúc vị quản giáo trởra, Hứa Thư Hoài theo phía sau. Anh ta mặc trên người bộ quần áo tù rộng thùng thình, Mạc Ninh lúc này mới ý thức được anh gầy đi rất nhiều, râu mọc lộn xộn trên mặt, hai mắt thâm quầng suy sụp, vừa thấy Mạc Ninh,nháy mắt anh cúi gằm mặt xuống.
MạcNinh hết sức kìm chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-an-den/115919/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.