Anh khóc sao?
Nụ hôn kia vẫn mãi quanh quẩn trong tâm trí Mạc Ninh. Cô rất muốn nhìnanh, cô cũng vì ý nghĩ này mà cố gắng, tiếc rằng sức lực cả người cô lúc này như bị rút cạn, cứ như vậy dựa sát vào ngực anh, cảm nhận cơ thểlạnh như băng của anh, nhưng cũng thật nóng bỏng.
Anh không để cô nhìn anh, vừa hôn xong anh đem mặt cô úp lên vai mình, nhẹ nói.“Không nên nhìn tôi”.
Cô tôn trọng sự niềm kiêu hãnh của anh, cô vòng tay ra sau lưng vỗ vỗ trấn an anh, nói “Tôi không nhìn”. Lúc này bọn họ dựa sát vào nhau.
Anh ôm cô rất chặt, rõ ràng là rất xúc động. Mạc Ninh mơ hồ cảm giác anhmuốn hấp thu chút dũng khí từ người cô, vì vậy cô rộng lượng cho anh.
Người đàn ông này chắc chắn đã động lòng, cũng đã từng trải qua cảm giác tannát cõi lòng, lúc này đây anh làm cô cảm thấy đau lòng, rất đau rất đau, cô không có cách nào khống chế cảm giác đau đớn này.
“Khi còn bé tôi vẫn luôn nghĩ cha không thương tôi, ông cũng chưa từng ômtôi, qua đường ông cũng không dắt tay tôi… Có rất nhiều ví dụ, khi đótôi đã rất hâm mộ những cậu bé cùng tuổi có thể được cha đưa lên vaingồi”.
Trong đêm gió lạnh, rất lạnh,hai người hoàn toàn không muốn chuyển động, cũng không cảm thấy lạnh. Cố Chuẩn nhìn về xa xăm, lần đầu tiên anh cảm thấy muốn kể ra một chút kỷniệm đã phủ bụi bao năm. Trái tim giờ đã bình tĩnh hơn, ngữ khí của anhchậm rãi khôi phục, ngữ điệu chầm chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-an-den/115912/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.