Thời Vũ không dùng khinh công, một chân sâu một chân cạn từng bước trên đường núi.
Vầng trăng soi sáng, biển xanh bao la.
Thời Vũ quay đầu lại nhìn núi Lạc Dương, nơi này xanh tươi ẩm ướt, hầu như mỗi một ngày đều có mưa. Ký ức nơi này mang theo hương thơm lưu luyến và cảm giác ẩm ướt —— mà với sát thủ như hắn, hẳn không thể quay về.
Thời Vũ cúi đầu, ngón tay vuốt v e hoa văn trên tay áo. Hắn đã mô phỏng trong đầu vô số lần cách giết Thích Ánh Trúc. Thủ đoạn dùng để giết nàng thật sự quá nhiều, khiến nàng chết một cách không đau đớn quả thực dễ dàng. Chỉ có điều, mỗi một lần mô phỏng, kết quả đều là Thích Ánh Trúc cả người lạnh băng nằm trong lòng hắn, không mở mắt ra nữa.
Bởi vì hắn luôn nghĩ đến việc này nên lại càng thêm cảnh giác, sợ hãi, cảm thấy lời cảnh cáo của Kim Quang Ngự với mình thật đúng lúc.
Ngón tay vuốt v e tay áo, Thời Vũ bỗng nhiên cảm thấy đường nét hoa văn không đúng lắm. Hắn cúi đầu, đưa tay áo lên mí mắt. Đầu chỉ rối tung, lại bị hắn vuốt qua vài cái đã loạn hết cả lên. Sợi chỉ màu đen mỏng manh trên tay áo đung đưa theo gió lạnh.
Thời Vũ trừng mắt cười thành tiếng, trong lòng bỗng xuất hiện vui vẻ ngắn ngủi xoa dịu đi do dự ban đầu của hắn.
Đây là thứ mà Thích Ánh Trúc tự tay làm cho hắn!
Hắn lúc ấy không để ý tới, chỉ một lòng rối rắm vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.