Thời Vũ có thể hạ thủ được.
Hắn một lòng một dạ muốn giết người, hắn không tin cảm xúc mất mát và sự đối đầu với nàng trong một phút ngắn ngủi có thể chiến thắng ý chí sắt đá của hắn. Hắn muốn giết nàng, hắn không muốn trở thành một Kim Quang Ngự thứ hai…… Đem ba ngân châm bạc đâm vào gáy nàng để phong tỏa huyệt đạo, sao đó mới giết.
Như vậy Ương Ương có thể chết đi một cách nhẹ nhàng và nhanh nhất mà không có thống khổ.
Thời Vũ đã cầm châm, nhưng Thích Ánh Trúc lại quay đầu lại. Ngọn đèn dầu le lói phản chiếu trên mặt nàng, thật đẹp, đầu óc Thời Vũ trống rỗng. Hắn một tay giơ cao ngân châm, một tay kia đột nhiên chạm vào hông nàng, đem nàng đẩy ra.
Hắn ám sát, lần thứ hai thất bại.
Thời Vũ ngơ ngẩn mà nhìn nàng.
Lưng của Thích Ánh Trúc bị đập mạnh vào bàn, đau đến khóe mắt nàng ươn ướt. Nàng nhìn thấy ngân châm trên tay Thời Vũ, theo bản năng cảm thấy sợ hãi.
Nàng buột miệng thốt ra hỏi hắn, nhưng trong lòng nàng cũng cảm thấy Thời Vũ sẽ không làm nàng bị thương. Bởi vì hắn có rất nhiều cơ hội, tuy rằng hắn luôn tỏ ra không hiểu mình đang làm gì, nhưng hắn vẫn hướng về nàng.
Nhưng mà, sắc mặt Thời Vũ trắng bệch.
Ánh mắt hắn hiện ra vài phần hoảng loạn, hắn buông châm xuống, đôi mắt đen láy nhìn ngân châm rồi lại nhìn lại nàng, hắn càng thêm bối rối.
Lòng Thích Ánh Trúc trầm xuống. Nếu hắn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920210/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.