Hai mươi ba tuổi, tốt nghiệp.
May mắn không trực tiếp bị thất nghiệp, Linh Tố tìmđược việc ở viện thiết kế.
Công việc nào cũng đều bắt đầu bằng tạp công, Linh Tốnhư ong mật bận rộn suốt ngày, chưa bao giờ oán giận. Văn phòng có nữ tiền bốiluôn khó xử cô, Hoa Thanh nói bắt mấy “huynh đệ” quỷ hồn để báo thù, cô cũngcười xin miễn.
Nếu đi ra ngoài, vậy nên nếm đủ khổ ngọt đắng cay.Cuộc sống không có khả năng luôn chìm trong sắc hoa hồng.
Tiền lương thấp, cùng đồng nghiệp thuê một căn nhà trọnhỏ, phòng chưa đến 8m2, một giường một bàn không còn thứ gì khác. Khi đó PhùngHiểu Nhiễm cùng đoạn Quyết đã ở chung, ở tại Phùng gia mua một gian phòng hơn100m2.
Linh Tố nhìn ngắm. Có ba phòng riêng tất cả, rất rộngrãi sáng sủa, cửa sổ phòng khách đối diện với tiểu khu hoa viên, trang hoàng cóthể nói là giống như trong tạp chí.
Cô cười nói: “Ngoài giấy chứng nhận kết hôn, cũngkhông có gì khác biệt.”
Phùng Hiểu Nhiễm nói: “Kết hôn chỉ là tờ giấy thôi,lão Đoạn thay lòng đổi dạ, vậy mới phiền toái mà.”
Đoạn Quyết rốt cục chịu không nổi cấp trên ức hiếp,chuyển đến cảnh giáo, tiếp tục làm giáo sư phạm tội tâm lý học, thuận tiện ởcục công an đảm nhiệm chức cố vấn.
Linh Tố thường xuyên đến Tam Phất Trần, có khi uốngtrà, có khi uống chút rượu. Ngẫu nhiên gặp Hoa Thanh cùng bạn gái ân ân ái áingồi ở trong góc, nhưng lại không gặp được người đàn ông ngày ấy mời cô mộtchén rượu.
Sau đó Tường Tử tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-vo-minh/2209313/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.