“Muốn bậc nóc thì tự hưởng đi!”
“Ơ kìa!”
Lan Nhi dỗi rồi, lần này Trạch Kha đố mà dỗ được cô. Bảo người ta đợi xong cho leo cây, thiết nghĩ nếu cô mà không réo chắc hẳn anh cũng sẽ im lặng luôn.
Cô đang giận mà nhắn tin thấy anh im lặng không đáp, im lặng tức là mặc định cho sự đồng ý. Cô vừa định off thì anh lại ngoi lên giải thích.
[Chưa đọc luôn á trèn.]
[Thấy chữ đã xem rồi.]
[Coá xem đâu?]
[Ghét kiểu xem mà không rep.]
[Tào lao!]
[Hứ!]
[Tức á trời, bóp cổ bây giờ.]
[Ngon! Bạo lực gia đình.]
Thôi toang! Lan Nhi gửi nhãn dán mặt cười rồi. Hôm nay, Trạch Kha xem như bỏ.
Cô không hề tức giận mà thay vào đó là đòi anh trả phí bồi thường cho hành vi bạo lực gia đình của mình.
Trạch Kha cũng không phải dạng vừa mà thách thức cô. Hai người là tình yêu qua mạng, cô có thể làm gì được anh đây?
Cô bảo ra toà xét xử trong khi hai người còn chưa kí giấy, anh đây mới không sợ cô dỗi ấy.
Lan Nhi thấy không nói được thì lạnh lùng vứt bỏ.
[Chơi mình đi!]
[Gán chọc đi! Tí dìa xử lí lun.]
[Làm sao?]
[Nhớ mặt nhau, dìa chặt từng khúc.]
Chặt từng khúc? Anh đang hăm doạ cô sao? Tên này đúng là ăn gan trời rồi.
Lão công đã gửi hình ảnh cho bạn.
Cô nhìn ảnh mà trố mắt ra, không hiểu là ông người yêu ngố ngơ của mình đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tung-ngay-yeu-anh/3393381/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.