Tiễn bước Lâm Khai Nguyên , Kiều Vi Nhã ngồi ở ghế trên trầm mặc không nói, Khương Hạo đi vào mà cô cũng không biết.
Thẳng đến khi Khương Hạo đem cái chén đặt lên bàn thủy tinh phát ra tiếng kêu cô mới giật mình nhìn lại.
Khương Hạo cuời nhẹ nói: "Kiều tiểu thư, cô bấy giờ cũng là một quân nhân đó, tác phong của quân nhan là cái gì, kiên quyết phục tùng mệnh lệnh, làm việc có tình nhưng cũng mạnh mẽ vang dội, dũng cảm bất khuất, kiên cường. Luôn lo nghĩ mọi chuyện đó tuyệt đói không phải là tác phong của quân nhân, làm việc gì cũng chỉ cần không thẹn với lương tâm là được."
"Khương Hạo, anh gọi tôi là Tiểu Vi hay Vi Vi cũng được, anh cũng đã nói chúng ta là chiến hữu, nếu đã là chiến hữu cũng không cần gọi tôi là Kiều tiểu thư nầy nọ , hơn nữa, anh còn đang có chuyện tìm tôi, tôi đoán có đúng không?"
Khương Hạo cười nói: "Đúng vậy, cô có thể thay quần áo được không, tôi muốn cùng cô luận võ một chút, tôi có vài năm học thái quyền, thái quyền lý chân pháp, chiêu thức có vẻ hơi tàn nhẫn, mà chiêu võ đá xoáy chân của Kiều gia các người, nghe nói trước đây tỉnh nội là k có địch thủ, tổ tiên còn từng đả bại bọn phương Tây, cho nên, ta muốn biết, võ thuật bác đại tinh thâm của quốc gia chúng so với của các ngươi, rốt cuộc bên nào chiếm thượng phong hơn."
Kiều Vi Nhã sang sảng cười, "Được, Khương Hạo, anh đi đem cho tôi bộ quần áo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-truoc-ly-hon/3297236/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.