Khìn cháy không vội vàng rời khỏi.
Hắn tiến đến bên cạnh giường, nhìn xuống dưới.
Máu, vài ba vệt thấm ướt ga giường.
Thiên An đau đớn đến mức ngón tay cũng khó khăn cử động, hé mở mắt,
Khìn cháy thổi đầu ngọn súng:
Nhả ra vài chữ:
- Tiếp tục.
- .....
Nam cận nhìn tới thân người đã cạn sức,
Hậu huyệt tổn thương nặng nề. Vách tràng bị cọ sát đến bung máu.
Siết chặt nắm tay, gằn từng chữ:
- Đại ca.
- Em ấy không chịu được nữa.
Khìn cháy cười nhẹ:
Không chịu được nữa?
Lên cò.
Ngón tay không nặng không nhẹ, bóp.
Đùng!
Tiếng súng nổ vang trời, bắn thủng một lỗ trên mái tôn cảnh cáo. Ánh sáng soi từ mái tôn sáng thẳng chiếu xuống nền nhà một vệt.
Khìn cháy làm vậy, chính là để dằn cả hai xuống lớp bùn đen tối nhất, vĩnh viễn đời này cũng không thể - không thể nào nghĩ tới việc chống đối hắn.
Dù là , muốn hay không.
Dù là trung thành hay không, vẫn phải nằm dưới gót giày và họng súng của hắn.
Hơi nóng bốc lên từ đầu ngọn súng vẫn còn kia.
Hai tên thân cận chỉ đợi nhận lệnh bất cứ lúc nào cũng có thể lập tức áp sát.
Thiên An đã được tháo trói, cả người bị kéo dậy khỏi lưng giường, đẩy mạnh tới trái tim đang đau rát như hàng trăm ngàn mũi dao cứa da xẻ thịt kia của Nam cận.
Hậu huyệt nó ộc ra thêm chút máu sền sệt,
Khìn cháy áp ngọn súng vào trán nó :
- Tự làm.
Nam cận nắm chặt tay lên ván giường.
Muốn chính mình nhổ ra từng dát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tat-ca-cuoc-doi-nay-gom-lai-chi-co-anh/614823/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.