Diệp Ninh Uyển quay đầu lại cười với dì đầu bếp.
"Dì ơi, bữa trưa hôm nay dời lại một tiếng nhé, con đi một lát rồi về."
Nói xong, Diệp Ninh Uyển vẫy tay với dì đầu bếp, xoay người đi về phía phòng khách.
...
Trong phòng khách, La Duệ và hai cha con nhà họ Diệp đang ngồi đó, nhìn thấy Diệp Ninh Uyển đi vào, La Duệ đứng dậy.
"Cô Diệp."
Diệp Ninh Uyển mỉm cười với La Duệ, nói với vẻ mặt tươi cười:
"Đội trưởng La, không ngờ chúng ta lại gặp nhau nhanh như vậy, nếu tôi nhớ không nhầm, hình như anh còn nợ tôi một lời xin lỗi."
Nụ cười trên mặt La Duệ cứng đờ, khóe môi giật giật.
Diệp Ninh Uyển vừa vào đã ra oai với La Duệ như vậy, sắc mặt hai cha con nhà họ Diệp đứng bên cạnh trở nên vô cùng khó coi.
Diệp Chấn Ninh cuối cùng không nhịn được nữa, quát Diệp Ninh Uyển:
"Diệp Ninh Uyển, ý con là gì! Sao con có thể nói chuyện với đội trưởng La như vậy chứ?! Còn không mau xin lỗi đội trưởng La!"
Diệp Vĩnh Thần cũng đứng dậy, gầm lên với Diệp Ninh Uyển:
"Diệp Ninh Uyển! Đừng có được voi đòi tiên!"
Diệp Ninh Uyển nhướng mày, không nhịn được bật cười.
"Chủ tịch Diệp, đây là chuyện của tôi và đội trưởng La."
Cô nhìn về phía La Duệ.
"Rốt cuộc có muốn xin lỗi hay không còn phải xem ý của đội trưởng La, biết đâu đội trưởng La đồng ý thì sao? Hai người phản đối có tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3738603/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.