Diệp Ninh Uyển bước về phía anh, cổ tay bị nắm lấy, một lực kéo mạnh khiến cô ngã vào lòng Bùi Phượng Chi.
Bùi Phượng Chi ôm lấy eo thon của cô, cười nói:
"Bây giờ không còn ai quấy rầy nữa, chúng ta có nên tiếp tục việc còn dang dở lúc nãy không?"
Diệp Ninh Uyển còn chưa kịp phản ứng, đôi môi đã bị khóa chặt.
...
Lúc này, tại công viên giải trí.
Đường Nguyễn Nguyễn đang cuống cuồng chạy khắp công viên, lo lắng tìm kiếm bóng dáng của Tiểu Tinh Tinh và Diệp Cảnh Dục, vẻ mặt đầy lo âu, gần như sắp khóc đến nơi.
Cô đã tìm kiếm trong công viên gần một tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không thấy hai đứa trẻ đâu.
Uyển Uyển giao cho cô việc quan trọng như vậy, thế mà cô lại để lạc mất Tiểu Tinh Tinh và Dục Dục, nếu để Uyển Uyển biết được, cô ấy sẽ đau lòng đến mức nào.
Đường Nguyễn Nguyễn thật sự không còn cách nào khác, cô biết mình nhất định phải nói chuyện này cho Diệp Ninh Uyển biết, dù Uyển Uyển có mắng cô, thậm chí là đuổi việc cô, cũng là điều nên làm, lỡ như hai đứa trẻ chạy ra khỏi công viên thì sao?
Càng nghĩ, nước mắt Đường Nguyễn Nguyễn càng không kìm được mà tuôn rơi, nước mắt làm nhòe cả khuôn mặt, cũng làm mờ tầm nhìn, khiến cô không nhìn rõ đường phía trước.
Cô vừa lấy điện thoại bấm số của Diệp Ninh Uyển, vừa lau nước mắt đi về phía trước, hoàn toàn không nhìn thấy người đàn ông đang đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737811/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.