Giây phút này, trong mắt ông cụ Bùi lóe lên tia sáng tàn nhẫn, như mãnh hổ xuất chuồng.
Ông cụ Bùi còn chưa nói xong, giọng nói bất lực của Bùi Phượng Chi đã vang lên.
"Ba, Uyển Uyển nhát gan lắm, ba đừng dọa cô ấy."
Ông cụ Bùi trừng mắt nhìn con trai, hừ lạnh một tiếng.
"Mới kết hôn ngày đầu tiên đã bênh rồi, thằng nhóc này, có vợ quên ba!"
Vừa nói, ông cụ Bùi cũng không lãng phí thời gian, vừa chống gậy vừa tức giận bỏ đi.
Trước khi rời đi, ông ta còn đuổi hết đám người nhà họ Bùi đang vây quanh cửa ra ngoài.
Những người nhà họ Bùi này vốn dĩ không phải thật lòng đến vì Bùi Phượng Chi, thứ nhất là muốn biết Bùi Phượng Chi có phải thật sự bị tàn phế hay không, thứ hai cũng là để diễn trò anh em hòa thuận trước mặt ông cụ Bùi, bây giờ ông cụ Bùi đích thân đuổi người, đương nhiên họ không muốn ở lại bệnh viện đầy vi khuẩn này lâu hơn nữa.
Chỉ là, cuối cùng mỗi phòng vẫn phái người âm thầm theo dõi bệnh viện.
...
Cửa phòng đóng lại, trong phòng bệnh chỉ còn lại Diệp Ninh Uyển và Bùi Phượng Chi.
Cuối cùng Diệp Ninh Uyển cũng có thể ngồi xuống, kiểm tra vết thương của Bùi Phượng Chi cho đàng hoàng.
Tuy biết vết thương của người đàn ông rất nặng, nhưng khi tận mắt nhìn thấy bàn tay bị đứt lìa làm hai đoạn, mắt Diệp Ninh Uyển vẫn đỏ hoe.
"Xin lỗi, đều tại em, nếu không phải em..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736595/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.