Khi Diệp Ninh Uyển đẩy xe lăn của Bùi Phượng Chi đến tiền sảnh Bùi gia, đại sảnh rộng lớn đã chật kín người.
Ngồi trên vị trí cao nhất là một người đàn ông mặc áo khoác Trung Sơn màu xanh đen, trông ông ta rất khỏe mạnh, minh mẫn, được một đám con cháu vây quanh. Khuôn mặt nghiêm nghị không hề có chút ý cười, đôi mắt sắc bén ẩn chứa sự sắc sảo, giống như một thanh bảo đao tuyệt thế được cất giấu trong vỏ.
Ngoài Bùi Minh Hạo vừa bị cô cho ăn tát, thì Đại phu nhân cũng có mặt, chỉ là sắc mặt bà ta không được tốt lắm, tuy đã trang điểm lại nhưng vẫn không che giấu được vẻ tiều tụy trên gương mặt.
Đột nhiên, không biết ai trong đám người đó lên tiếng mỉa mai.
"Lão Cửu đến rồi à, tuy thân thể cậu không tốt chúng tôi có thể hiểu được, nhưng cô vợ này của cậu cũng thật là không hiểu chuyện, phải đến trước mặt ba chào hỏi, dâng trà chứ."
Diệp Ninh Uyển làm như không nghe thấy, đẩy xe lăn đến trước mặt ông cụ ngồi trên ghế chủ vị, đứng sang một bên, ngoan ngoãn cúi đầu nhìn mũi chân mình.
Trước khi ra ngoài, Bùi Phượng Chi đã cảnh cáo cô rồi, bảo cô ngoan ngoãn một chút.
Cho dù Diệp Ninh Uyển muốn ly hôn, cũng không thể làm lộ liễu như vậy trước mặt Bùi Phượng Chi.
Bùi Phượng Chi lại khẽ cười, ánh mắt sắc bén dừng lại trên người một người trong đám đông.
"Tam tẩu dạy dỗ phải đấy, chỉ là lần sau làm phiền chị quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736583/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.