Chương trước
Chương sau
Nhìn vào địa chỉ mà Vĩ An nhắn qua kèm thêm lời nhắn [Tới nơi thì nhớ gọi tao ra đón tụi mày nha] mà Hà Nhi không khỏi bất ngờ.

Hà Nhi liền nhắn lại trong nhóm với yêu cầu kì lạ: [@Thành An mày ra trước ban công phòng mày chụp một tấm ảnh đi]

Thành An: [?]

Dưới sự hối thúc của Hà Nhi buộc cậu phải làm theo. Theo góc độ của Thành An chụp Hà Nhi nhìn một lượt rồi xác định vị trí, nhanh chóng kéo tay Hiền Nhân đi về phía đối diện với hồ bơi ban nãy họ đi ngang qua.

Hà Nhi tới nơi liền bấm chuông mấy cái liền.

"Không lẽ đó giờ tụi mày chưa bao giờ chạm mặt hả?" Hiền Nhân cũng không ngờ có sự trùng hợp tới khó tin như vậy.

"Ừm đa số tao ở trong nhà không có ra sân chung.''

Đợi một lúc thì có bác người làm ra mở cửa cho hai người họ.

"Cháu là bạn của Vĩ An ạ." Hà Nhi giới thiệu trước. Hai người được bác dẫn vào trong nhà, "Cậu chủ ngồi trong phòng khách đó hai con vô đi.''

Hà Nhi rón rén đi vào trong phòng khách, cô vừa định đưa tay đập vào vai hai người họ thì Thành An liền xoay người tự vệ, tưởng đâu Hà Nhi đã ăn trọn cái sang ngang cùi chỏ của cậu, cũng may Vĩ An nhìn thấy quay qua chặn kịp.

"Ủa sao hai đứa mày vô được đây?'' Thành An ngạc nhiên nhìn hai người đang đứng trước mặt.

"Có chân thì đi thôi ai cản được'' Hà Nhi nhún vai, đi thẳng tới ghế sofa ngồi dài ra.

Thành An nghi hoặc hết nhìn Hà Nhi rồi nhìn qua Hiền Nhân, vẫn cảm thấy có gì không đúng. Ngồi được khoảng tầm mười lăm, hai mươi phút thì hai người còn lại cũng tới.

Bốn người được hai anh em chủ nhà dẫn ra cái sân bên cạnh, được tách với nhà chính bằng hàng cây cắt tỉa nghệ thuật.

Ban đầu cứ tưởng là tiệc nhỏ đơn giản thôi nhưng mà khi ra tới nơi thì rõ ràng là không đơn giản mấy, phía trên đầu thì có giàn đèn cố định, cách bàn ăn tầm ba mét thì có dựng sân khấu, có vẻ là nhà họ cũng thường xuyên có tiệc gia đình.

"Ăn mừng có giải thôi mà tụi mày chịu chi thế á?'' Khôi Nguyên há hốc trước sự chuẩn bị của hai người này.

"Nghĩ gì vậy? Cái này là tụi mày hưởng ké đợt trước nhà tao có tiệc thôi.'' Vĩ An cười khẩy trả lời Khôi Nguyên.

Thành An đi từ trong nhà ra ôm thêm trên tay một cái bình thủy tinh cỡ lớn có vòi đặt lên bàn, kế bên nào là trái cây cắt sẵn, soju, nước trái cây đóng hộp, yakult.

Thành An bày ra vẻ điều chỉnh tông giọng rồi trịnh trọng tuyên bố với năm người còn lại, "Hôm nay không ai được uống loại nước nào ngoài cái tao sắp làm nhé.''

"Gì đó?'' Tường Phú híp mắt nhìn theo hành động của Thành An dò xét.

"Vào chỗ ngồi hết mau lên, lẹ lên để tao còn biểu diễn nghệ thuật.'' Thành An đi tới chỗ từng người đang đứng kéo họ vào ghế ngồi ngay ngắn rồi trở lại vị trí đầu bàn.

"Được rồi tụi mày may mắn lắm mới được thưởng thức mĩ vị nhân gian do tao đích thân làm, dẹp hết mấy cái bộ mặt nghi ngờ, thái độ vô đi.'' Vừa nói, tay Thành An bắt đầu thao tác.

Cậu ta trước hết đổ đá viên bi tròn vào trong bình thủy tinh. Sau lại thành thục khui nắp từng chai soju để đổ vào, cũng không quên hỏi, ''Uống vị nho nha, mấy vị khác trong nhà hết rồi.''

"Mày pha cái này lần thứ mấy rồi mà thành thạo vậy?" Hà Nhi ngồi một bên không rời mắt khỏi các thao tác chế biến của Thành An mặc dù rất nghiệp dư.

"Lần đầu" Thành An đáp lại ngắn gọn.

"Cái gì?'' Lần này là Khôi Nguyên với Hà Nhi cùng đồng thành bộc lộ sự bất ngờ.

"Có gì mà phản ứng mạnh vậy, hôm qua mới lướt thấy người ta pha có vẻ ngon nên hôm nay tao sẽ làm cho tụi bây uống thử.''

"Thật ra cũng không cần anh tốt như vậy...'' Vĩ An quay mặt đi nói nhỏ, nhưng vừa đủ lọt không sót chữ nào vào tai Thành An.

"Ngậm họng đi thằng ranh này.'' Thành An chọi một viên đá bi về phía Vĩ An.

Thành An từng chút một dốc hết bốn chai soju vào trong bình trước sự ngơ ngác của năm người.

"Rồi tiếp đến là trái cây bỏ vào nhé." Thành An lần lượt bỏ chanh cắt lát mỏng vào, bỏ dâu tây cắt làm tư, thêm nho đen.

Thành An với tay qua mép bàn lấy lốc yakult đang để đó bắt đầu khui vỏ từng chai.

"Ê ngưng đi ngưng đi, mày tính trộn sữa với cái cái hỗn hợp kia hả?'' Khôi Nguyên lên tiếng ngăn cản hành động đang làm của Thành An.

Mà đương nhiên là cậu không dừng lại, trực tiếp đổ hẳn một lốc yakult đó vào trong bình rồi ung dung trả lời, "Chứ sao? Người ta toàn làm như vậy.''

Cuối cùng là một nửa nước trái cây đóng hộp được cho vào. Thành An phủi phủi tay, "Xong rồi nhé.''

Hiền Nhân ghé tai Hà Nhi ngồi bên cạnh nói nhỏ, không quên đá mắt về hướng cái bình thủy tinh kia, "Tự nhiên tao thấy đau bụng quá.''

"Tao cũng vậy." Hà Nhi gật đầu liên tục tán thành.

"Mỗi người một ly thử đi.'' Thành An bắt đầu rót ra từng ly một đem đến trước mặt của mỗi người.

Vĩ An bày tỏ thái độ ngao ngán trước ly nước được dâng đến tận miệng, "Có biết là nhà mình hết thuốc cầm cái ấy ấy rồi không?''

"Nói bậy, uống mau đi''

Dưới sự cưỡng ép của Thành An, cuối cùng Vĩ An là con chuột bạch đầu tiên.

"Mày có uống không Nhi.'' Hiền Nhân níu níu chân váy của Hà Nhi.

"Nhấp môi đi.''

"Ê uống thử đi, không có tệ lắm đâu.'' Khôi Nguyên vừa hạ ly khỏi môi liền lên tiếng.

"Thấy chưa, mày đúng là người biết thưởng thức mĩ vị nhân gian.'' Thành An hài lòng vỗ vai Khôi Nguyên.

Đến giữa bữa chỉ còn Hiền Nhân với Hà Nhi ngồi uống cái bình do Thành An pha ra, bốn đứa kia đã chuyển qua soju trong chai mà uống, mà thật ra là bị Vĩ An dụ dỗ.

"Tụi mình kiếm trò gì chơi hay kiếm chuyện gì khác nói đi.'' Khôi Nguyên đề xuất.

"Chơi Truth or Dare đi.'' Hà Nhi liền nhanh miệng gợi ý.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.