Qua ngày hôm sau, Hiền Nhân không đi học. Rồi cô nghỉ luôn thứ hai, thứ ba, tới thứ tư mới xuất hiện.
"Ê tao nghe hồi thứ năm thằng Dũng nói thấy mày với thằng Phú chở nhau về nhà nha. Sao dạo này thân thiết vậy, có gì giấu tao hả.'' Hà Nhi ban nãy đã đuổi Tường Phú lên trên, xuống ngồi cạnh Hiền Nhân ôm ôm ấp ấp tra hỏi.
"Hơ, tụi bây cũng ít có để ý rồi suy diễn quá ha'' Hiền Nhân nhíu mày nhăn mặt nhìn Hà Nhi.
"Nghe thấy sao thì nói lại vậy đó, mà sao mấy bữa nay mày nghỉ học. Ăn tết sớm hay gì.''
"Ừ lười đi học nên ở nhà.'' Hiền Nhân vẫn vui vẻ cười nói như bình thường.
"Èo, dám bỏ chị em hưởng thụ một mình hả, xấu vậy cha.'' Hà Nhi lườm nguýt Hiền Nhân một cái, lôi ra giọng điệu trách móc.
"À quên, chiều nay tao đi chụp ảnh trong câu lạc bộ nè, đi coi chung không?" Hà Nhi nhớ tới chiều nay có hẹn với mấy chị trong câu lạc bộ nhiếp ảnh chụp content chuẩn bị cho mùa tết, sẵn tiện rủ Hiền Nhân đi xem.
"Chắc không được á, chiều nay tao bận rồi.''
Trống đánh nên ai về chỗ nấy, Tường Phú lấy trong cặp ra một cái túi giấy đưa cho Hiền Nhân.
"Cái này bà tao kêu tao đưa cho mày đó. Bà hỏi cuối tuần này mày có rảnh thì ghé qua nhà tao chơi với bà, bà thích mày lắm.''
Hiền Nhân nhận lấy túi giấy, mở he hé ra thử thì thấy giống như cái áo móc bằng len.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-sua-nau-thanh-tinh-yeu/3553513/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.