"Nghe nói về Toks chưa?"
"Chưa? Cậu lạc hậu quá! Họa sĩ nổi tiếng của thành phố B tổ chức triển lãm tranh chấn động cả giới nghệ thuật toàn thành phố mà cậu không nghe nói gì sao?"
"Kiến thức nông cạn!"
Như đoạn đối thoại ở trên, thành phố B hiện giờ ngập trong không khí thảo luận sôi nổi. Ngay cả học sinh các trường học cũng không ngoại lệ, sôi nổi bàn luận về việc đấy, người đấy, có thể thấy được sự nổi tiếng của Toks vang dội trong cả thành phố. Nhưng, Nguyên Tiêu lại đang say mê vùi đầu vào đống quà tặng thu được của Khưu Chương buột miệng thốt lên một câu ném đá hội nghị:
"Thành phố B đến bán bánh à….."
Vừa nghe lời này, ngụm nước Khưu Chương vừa uống "phụt" một phát ra ngoài.
Tan học, ngoại trừ hai bạn cùng bàn này, ngoại trừ bạn trực nhật lớp, tất cả học sinh đều thả về.
Khưu Chương buông chai nước khoáng, đầu ngón tay bật thật mạnh vào cái trán của nhóc mập Nguyên Tiêu: "Tôi đã bảo là cậu Tiểu bạch lắm mà!! Toks là viết tắt Tone of keeping silent, mặc dù bức tranh không nói gì, nhưng có thể tạo nhiều dư âm, xúc động trong lòng người. Làm thế nào mà vào miệng cậu thì làm nghệ thuật lại biến thành mua bán bánh hả trời?"
Nguyên Tiêu ngẩng đầu, dùng sức xoa xoa chỗ trán bị búng đau nhói, không cam lòng nói thầm: Nơi nào làm nghệ thuật nơi đó bán bánh ngon….
Nghệ thuật thì nghệ thuật, lăng xê hoành tráng như vậy, căn bản làm mất ý nghĩa của nó!
Sắc mặt chàng trai vừa xanh vừa trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nguoc-thoi-gian-321/183834/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.