Tư Vân cảm thấy cái câu nói này rất quen.
Trước đây hình như Đường Đường đã từng nói với cô thì phải? Thế này thì còn nhầm lẫn vào đâu được nữa.
Chắc cô không cần xét nghiệm ADN nữa đâu nhỉ.
Nhìn cái ngoại hình với cái cách nói chuyện cũng biết ngay là con ai rồi…
Đường Đường bây giờ mới tái mặt.
Thằng bé lập tức túm lấy tay của Tư Vân mà mếu máo.
Cô ôm lấy thằng bé vào lòng, nhưng rồi thằng bé lại khóc nỉ non hơn.
- Mẹ ơi… Đường Đường sợ lắm…
- Thôi mà cục cưng.
Có mẹ ở đây, không ai có thể đem bỏ con đi đâu.
- Nhưng…
- Ngoan mẹ mới yêu chứ đúng không? Vậy nên Đường Đường của mẹ nín khóc đi nào.
Là con trai phải mạnh mẽ lên chứ?
Thấy một cái màn này, Mạc Hàn thấy chướng mắt vô cùng tận.
Trước đây, cái thằng nhóc này có biết làm nũng là gì đâu chứ? Thế mà từ khi gặp lại mẹ lại bắt đầu giở trò.
Đúng là thứ con nít quỷ! Không thể tin tưởng được mà!
Có điều, nếu Đường Đường sinh ra là 1 đứa con gái thì sẽ khác.
Nhớ lại trước đây, Mạc Hàn chưa biết giới tính thật của Đường Đường, hắn đã mua vô số quần áo công chúa cho con gái.
Thậm chí, sắm không sót bất cứ đồ nào.
Thế mà đúng 1 cái lại sinh ra 1 thằng con trai khiến hắn không kịp trở tay.
Bởi vì sốc quá nên kể từ khi sinh ra, Đường Đường đã mặc hết những bộ đồ của bé gái đó.
Mãi đến khi thằng bé được 1 tuổi, nhũ mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-mac-gia-chu-lai-den/3997311/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.