Bàn tay người đàn ông như bị điện giật, anh chậm rãi lau cho cô không chỉ máu mà cả nước mắt, những dòng lệ chảy dài trên hai bên má người phụ nữ hòa vào những vệt sền sệt của máu từ miệng cô nhỏ xuống thấm vào quần áo anh, Tống Ngọc Thư không chút sưc lực cố đẩy anh ra nặng nề nói .
“ Đừng lau nữa,...dơ lắm “.
Lâm Bách Tuế hôn lên môi cô còn cố tình mút sạch vết máu trên khóe miệng Tống Ngọc Thư, anh dùng tay lau nhẹ qua lần nữa giọng run run: “ Không dơ “.
Thời gian một tiếng cũng đến, Pie vội tay vội chân đi lại, thời khắc này cả ba người đàn ông như ngừng thở nhìn mũi tiêm từ từ đi vào da thịt cô Lâm Bách Tuế nghiến răng ken két, Tống Ngọc Thư cũng dần cảm nhận được cơn nóng rát trong cơ thể cô, nhíu chặt mày bức rức bấu cơ thể mình, kháng nguyên đã bắt đầu phát huy tác dụng, cơ thể cô dù là đang ở trong phòng lạnh nhưng không hiểu vì sao lại mồ hôi chảy ra như thác, từng phút trôi qua Tống Ngọc Thư lại trở nên đau đớn hơn cô bực bội đến nỗi tự làm bản thân mình bị thương còn không ngừng tìm nước mà uống lấy uống để, Pie ôm chặt miệng mình không dám thở dõi theo biểu hiện của người phụ nữ, cứ nghĩ lần này đã thất bại không ngờ chỉ gần nửa tiếng sau những vết mụt đỏ trên người cô đột nhiên biến mất màu da trở lên trắng sáng như bình thường, Tống Ngọc Thư siết tay thành nắm đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-hay-yeu-em/2878165/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.