Tâm trạng vui vẻ sau buổi tối hôm trước bên cạnh Hề Sơn thật quá tuyệt vời, nó còn kéo dài đến tận sáng hôm sau, khi Trì Niệm thức dậy.
Trì Niệm vẫn đến lớp học vẽ như thường lệ, lúc ăn mì ở ven đường, cậu cũng mỉm cười bí ẩn, trông tràn đầy năng lượng. Bản thân cậu không nhận ra, chỉ là tâm trạng tốt hơn mọi khi, nhưng sự thay đổi này lại rất rõ ràng trong mắt người khác, càng không thể qua mắt được những cao thủ hóng hớt ở lớp học vẽ.
Quả nhiên, vừa đến giờ nghỉ, Hạ Nhã Ninh đã quan sát cậu cả buổi sáng, liền không nhịn được chạy đến hỏi han.
"Thầy Trì, hôm nay... ừm? Đẹp trai lạ thường!" Hạ Nhã Ninh đưa cho cậu nửa quả táo, "Nào, ăn đi, kể cho tôi nghe xem, có chuyện gì vậy?"
Trì Niệm nhìn nửa quả táo, bật cười: "Sao cậu lại ăn tĩnh vật nữa rồi?"
"Dùng hết rồi, cô Đào nói không được lãng phí thức ăn, học sinh không dám ăn thì cho cậu." Hạ Nhã Ninh nói một cách đương nhiên, "Này, đừng có đánh trống lảng, hôm qua chắc chắn có chuyện gì đúng không?"
Tâm trạng Trì Niệm rất tốt, nhưng cậu không định kể cho Hạ Nhã Ninh nghe chuyện về Hề Sơn, cậu không thừa nhận, nhưng niềm vui ngày càng hiện rõ trên khuôn mặt lại tố cáo cậu, cậu đành phải quay mặt đi.
Mắt Hạ Nhã Ninh sáng lên: "Chẳng lẽ... trời ơi, có chuyện rồi?!"
Giọng cô ấy hơi lớn, Lâm Thiền đang cúi đầu vẽ phác thảo ở hàng ghế đầu nghe thấy, cậu ta ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-em-o-duc-linh-cap/3743888/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.