Ngày hôm sau, tôi quyết định đến quán bar Bản Sắc để thăm dò tin tức, tìm hiểu xem Dương Thấm Nguyệt đó rốt cuộc là lợi hại đến mức nào.
Tam gia nói quả không sai, nơi này giờ đây so với lần cuối cùng tôi đến đã khác rất nhiều, chưa nói đến thân thủ, chỉ xét vể đầu óc kinh doanh thôi đã thấy Dương Thấm Nguyệt đó thực sự là một nhân tài hiếm thấy.
Đang ngồi nhâm nhi một ly whiskey, bỗng có một em gái mặc chiếc váy quây bó sát, trang điểm đậm tiến lại gần tôi, “mời gọi” một cách lộ liễu: “Anh giai, anh mới tới đây lần dầu phải không? Có cần em giúp anh ‘trải nghiệm’ nơi này một cách trọn vẹn nhất không?”
Tôi cười lạnh, nhìn cô gái đó từ trên xuống dưới rồi thờ ơ đáp: “Nếu như cô không biết tôi là ai, thiết nghĩ, cô mới là người mới đến đấy.”
Cô gái kia bị tôi nói thế thì sững người lại, còn chưa kịp phản ứng, thì đằng sau lưng có âm thanh vọng lại: “Từ lâu đã nghe nói Trần Danh anh quỷ kế đa đoan, rất khó đối phó, nay được gặp mặt, thật là vinh hạnh, xem ra anh đúng là có vẻ khó chơi hơn họ Tống kia”.
Tôi quay người lại, chỉ nhìn thấy một người phụ nữ mặc đồ đen, ngũ quan thanh thoát, cột bím tóc đuôi ngựa, đôi mắt sâu hút hồn, dường như ẩn chứa rất nhiều tâm sự.
Vừa nhìn thấy cô ta, tôi đã có một cảm giác rất quen thuộc, nói sao nhỉ, rất giống khí chất của Bào Văn. Tôi đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664665/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.