Tôi nói với mẹ tôi nếu như bà nhất định muốn bảo vệ Trần Danh giả, muốn kéo theo cả nhà họ Vệ chết thay cho hắn, thì duyên phận mẹ con giữa chúng tôi hết rồi, mẹ tôi có lẽ là không ngờ tôi lại nói ra những lời tuyệt tình như vậy, nhất thời sững người, mãi không nói được nên lời.
Nhưng biểu cảm của mẹ tôi nói cho tôi biết, trái tim của bà đã vỡ vụn rồi.
Tôi cảm thấy trái tim mình cũng đang rỉ máu, nhìn vào đôi mắt đầy đau khổ của mẹ tôi, tôi biết mình thật sự rất quá đáng, không đáng làm con, nhưng tôi không có cách nào khác, tôi cố chấp nhìn mẹ tôi, tiếp tục nói: "Mẹ, chọn con hay chọn hắn, mẹ tự quyết định đi".
Nói xong, tôi bắt đầu ho kịch liệt, mẹ tôi hoảng loạn hỏi tôi làm sao, bảo tôi đừng kích động, tôi xua tay, nghiêm mặt bảo bà đi đi, bà không chịu, cậu tôi đau lòng nói: "Chị, chị đi trước đi, sức khỏe của Tiểu Danh rất yếu, không chịu được đả kích".
Mẹ tôi đau lòng nhìn tôi, nói: "Mẹ không chọc giận con nữa, con nghỉ ngơi đi, con bình bĩnh lại, biết chưa?"
Nhìn mẹ tôi được cậu tôi đưa đi, tôi bất đắc dĩ thở dài một hơi, nhắm mắt lại, cảm giác hai mắt nóng bừng. Không lâu sau cửa lại mở ra, tôi không mở mắt cũng đoán được người đến là cậu tôi vừa ra ngoài đã quay lại.
Một lát sau, tôi nghe thấy cậu tôi thở dài, nói: "Cháu rõ ràng biết mẹ cháu vì chuyện của các cháu mà lao lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664656/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.