Với sự căm thù tận xương tủy dành cho Trần Danh giả, tôi âm thầm suy nghĩ kế hoạch tiếp theo. Không bao lâu sau, Bào Văn tiến vào. Cô ta vô cùng phấn khởi nói rằng cấp trên đã đồng ý yêu cầu của tôi, cô ta còn nói bất kể tôi xử trí Trương Toàn thế nào, chỉ cần tôi vui là được.
Tôi thầm nghĩ tổ chức thật sự đúng là vô tình, tàn nhẫn. Tuy rằng tôi và Trương Toàn tiếp xúc không lâu, nhưng nếu hắn ta có thể trở thành thủ lĩnh trong tổ chức, nhất định cũng đã lập được không ít công lao hiển hách, nhưng vì để trấn an ‘con cờ’ hữu dụng hơn là tôi đây, tổ chức lại vứt bỏ Trương Toàn dễ dàng như vậy. Tôi nghĩ nếu hắn ta biết được, nhất định sẽ ói ra ba lít máu mất.
Bào Văn thấy tôi không nói chuyện, cô ta hỏi: “Anh sao vậy? Không hài lòng à? Cấp trên có bảo, anh còn yêu cầu gì cứ việc nói, cho dù là gì họ cũng sẽ đồng ý coi như bồi thường cho anh. Đương nhiên, chỉ cần không phải quá đáng là được”.
Tôi hờ hững đáp: “Anh còn một yêu cầu nữa, không biết cấp trên có đồng ý không, đúng hơn là có chịu để Trần Danh chịu uất ức không, dù sao bây giờ hắn là người rất có ích”.
Bào Văn nghe yêu cầu của tôi có liên quan đến Trần Danh, cô ta nhíu mày, rất là khó xử: “Quả thật hiện giờ anh ta rất có ích với tổ chức”.
“Đúng vậy, cho nên anh cũng không nhắc tới yêu cầu này nữa”. Tôi cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664602/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.