Trần Danh giả, hắn đã từng đoạt lấy niềm hạnh phúc thuộc về tôi. Còn tôi, đang trên đường giành lại hạnh phúc của chính mình.
Khi ý nghĩ ấy hiện lên trong tâm trí, cậu tôi đã dẫn ông ngoại vào. Tôi thu lại vẻ thù hằn, ngồi chơi với Sơn Bào. Vào lúc tôi tưởng rằng đám người Trần Danh giả sẽ sớm rời khỏi đây, tôi thấy hắn đột nhiên xuất hiện từ đại sảnh, rồi từng bước tiến về trại chó. Quách Xuân theo sát bên hắn, nét mặt có phần căng thẳng như thể muốn ngăn cản hắn đến đó. Nhưng thay vì dừng bước, hắn lại bảo Quách Xuân đứng lại. Quách Xuân sợ mình tiếp tục đi theo sẽ bị hắn nghi ngờ, đành bất lực dừng bước lại.
Tôi thấy Sơn Bào nằm trong lòng mình đang gầm nhẹ. Hình như những con chó ở trại chó cũng cảm giác được cơn thịnh nộ của Sơn Bào, con nào con nấy bắt đầu run lẩy bẩy.
Tôi khẽ khàng vuốt ve bộ lông của Sơn Bào, vỗ về tâm trạng của nó, đồng thời nhìn xung quanh để tìm nơi ẩn nấp.
Trại chó này có tới mười mấy cái chuồng. Vì muốn trốn Trần Danh giả, tôi vội vàng đưa Sơn Bào đến chuồng chó nằm trong cùng, quay lưng ra ngoài. Dùng những vật dùng trong chuồng chó để che đi thân hình của mình, cùng lúc đó, tôi lặng lẽ quan sát Trần Danh giả.
Vị trí mà tôi đang nấp là nơi mà tầm mắt của Trần Danh không thấy được, nhưng tôi lại có thể len lén liếc nhìn hắn.
Chẳng mấy chốc, Trần Danh giả đã đến cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664592/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.