Có một người con gái như tranh vẽ đang ở phương xa chờ tôi, cho nên tôi nhất định sẽ cố hết sức chạy về phía trước, một giây cũng không ngừng, bất luận là ai ngăn cản tôi, tôi cũng không dừng lại.
Tôi gửi một tin nhắn cho Tống Giai Âm nói tôi cũng nhớ cô ấy, hỏi cô ấy thế nào rồi? Cô ấy nói cô ấy vẫn rất ổn, sau đó nói chúc mừng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, còn nói có phần thưởng cho tôi, tôi rất tò mò là cái gì, nhưng vừa định hỏi thì thang máy mở ra, vậy là tôi ra khỏi thang máy, vừa ra khỏi Nhân Gian Phú Quý Hoa, Tô Quảng Hạ đã ngồi trên xe huýt sáo gọi tôi, tôi lên xe, điện thoại lúc này vang lên, tôi mở ra xem, hóa ra là Tống Giai Âm gửi tin nhắn đến cho tôi, cô ấy viết: "Không tò mò phần thưởng em giành cho anh là gì sao?"
Tôi nghĩ cô ấy lúc này chắc đang nhíu mày, có chút bất mãn nên trả lời: "Anh không quan tâm nó là gì, anh chỉ cần biết, chỉ cần là thứ em tặng anh đều thích, phần thưởng không quan trọng, điều quan trọng là em đã cổ vũ anh, đương nhiên nếu như em có thể tặng anh một nụ hôn thì chắc chắn anh sẽ rất vui".
Gửi tin nhắn xong, tôi tự cười ngẩn ngơ. Tôi nghĩ Tống Giai Âm ở bên đầu dây bên kia có lẽ đang thầm chửi tôi, ánh mắt đầy tình cảm nồng nàn, nghĩ đến dáng vẻ đó của cô ấy, trái tim tôi lại nhảy nhót như con nai con, hận nỗi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664539/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.